Không khí khẩn trương quỷ dị, khiến cho người ta cảm thấy vô cùng không thoải mái.
Bởi vậy, Cổ Lạc Nhi không lưu lại ở bên ngoài nhiều, ngay tức thì hồi cung về Tử Tiêu Cung.
Tử Tiêu Cung cổng lớn, có một tiểu công công đang ngó dáo dác.
Vừa thấy Cổ Lạc Nhi, trên mặt lập tức cười đến nở hoa, hướng nàng bẩm: “Nương nương, Hoàng thượng mời người trở lại cung lập tức đi gặp ngài ấy.”
Cổ Lạc Nhi tâm đột nhiên giật mình.
Đông Phong Túy là một kẻ lười như thế, lại muốn gặp nàng, rốt cuộc là vì cái gì?
Là vì bức tranh, hay là vì thích khách tối hôm qua?
Bất luận là vì cái gì, tóm lại không phải là chuyện gì tốt.
Nhưng nàng lại không thể không đi gặp hắn.
Cổ Lạc Nhi đành phải nhắm mắt hỏi: “Hắn ở đâu?”
Tiểu công công đáp: “Hoàng thượng đang ở trong tẩm điện. Nương nương thỉnh theo nô tài.”
Cổ Lạc Nhi theo hắn đi vào chính điện Tử Tiêu Cung, tiến vào một gian phòng cực lớn vô cùng hoa lệ.
Đông Phong Túy theo thường lệ nằm nghiêng trên một chiếc ghế nằm.
Ghế nằm đặt ở bên cạnh cửa sổ trên có hình lỗ tròn.
Cửa sổ đối diện hậu viên Tử Tiêu Cung, toàn bộ cảnh sắc hậu viên khái quát không thiếu thứ gì.
Cổ Lạc Nhi biết, Đông Phong Túy này chẳng những lười, hơn nữa còn phi thường biết hưởng thụ.
Mỗi lần ngay cả khi ngủ, đều phải lựa chọn địa điểm phong cảnh ưu mỹ.
Thật cũng là, công việc của hắn mỗi ngày trọng yếu nhất chính là lúc ngủ, ai không hi vọng công tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577032/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.