Hơn nữa mỗi ngày trơ mắt nhìn hắn mặc cẩm y, uống trà thơm, ăn sơn hào hải vị?
Hoàng đế lười, thật sự đừng trách nàng không khách khí.
Cổ Lạc Nhi bưng bát lên, vài hớp húp cạn cháo loãng trong bát, lại cầm một cái bánh ngô, cắn vài miếng nuốt xuống bụng.
Nàng cũng sẽ không gây khó dễ cho bụng của mình.
Muốn cùng Hoàng đế keo kiệt đấu, cũng phải ăn no cơm trước rồi mới có tinh lực.
Ngẫu nhiên húp cháo loãng, ăn bánh ngô kỳ thật cũng không tệ lắm.
Đương nhiên, nàng cũng sẽ không liên tục ăn như vậy đi.
Tối nay, nàng phải bắt đầu công tác, kiếm được bạc rồi, khiến Hoàng đế lười nhìn xem nàng nhậu nhẹt ăn ngon a.
Cổ Lạc Nhi trở lại phòng ngủ, bảo Thi Vũ Lộng Tình giúp nàng lấy mấy tờ giấy trắng cùng bút mực vào đây, rồi đem hai nàng đuổi ra ngoài.
Trong phòng ngủ không có bàn, Cổ Lạc Nhi đành phải đem giấy trải ra trên giường, hồi tưởng lại dáng vẻ Đông Phong Túy, một nét một nét phác hoạ xuống.
May là nàng đã học qua vẽ tranh.
Dùng bút lông không thuận tay lắm, nhưng vẽ ra hiệu quả thật đúng là không tệ.
Hắc hắc, Đông Phong Túy đáng ghét, chính mình trộm vòng ngọc, lại muốn nàng tới đền.
Nàng sẽ dùng hắn để kiếm ra bạc, vừa khéo.
Bận rộn đến hơn nửa đêm, Cổ Lạc Nhi rốt cục cũng vẽ xong ba bức họa Đông Phong Túy.
Nàng dùng họa pháp tranh thủy mặc, nhìn qua nét bút đơn giản, kì thực vô cùng sinh động.
Đem vẻ lười biếng của Đông Phong Túy hiện ra đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577021/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.