“Ngươi không phải là quân cờ!” Sơn Linh hơi tức giận, “Đừng có nghĩ chủ nhân ta xấu xa như vậy, người chỉ muốn tự do, cũng muốn ngươi hạnh phúc. Ta đã nói, chủ nhân nói rồi, nếu như ngươi sống tốt, thì ta không được tới tìm ngươi, nếu sống không tốt, thì nhất định phải nghĩ mọi cách để ngươi đi theo ta và thái tử ra khỏi hoàng cung Thiên Sở.”
Vệ Lai gật đầu một cái, vội vàng giải thích.
“Ta hiểu, ta không trách hắn, chỉ là đột nhiên chưa thể tiếp nhận được những thay đổi này. Ta vẫn cho rằng thái tử là người xấu, mới đi xin Hoắc Thiên Trạm bỏ qua khoản giao dịch này. Giờ đột nhiên ngươi nói với ta những điều này, ta cần phải suy nghĩ cẩn thận xem rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.”
Sơn Linh hơi tủi thân, mím môi nhìn Vệ Lai, thật lâu sau mới nói tiếp.
“Có phải do ta ăn nói vụng về, nói không được tốt không? Tóm lại, Vệ cô nương, chủ nhân nói ngươi ở chỗ này một ngày hắn sẽ lo một ngày. Lúc đầu là hắn đi trước, nếu như ngươi xảy ra chuyện, hắn sẽ ân hận cả đời. Cho nên lần này ta phải đi theo, ta sẽ bàn bạc cùng thái tử nghĩ ra một cách tốt. Dù là bắt cóc, cũng phải đưa ngươi ra ngoài.”
Vệ Lai cười khổ, đưa tay vuốt vuốt tóc Sơn Linh. Lần này tiểu nha đầu không tránh, nhưng vẫn nói.
“Vệ cô nương, ngươi phải tin ta! Cũng tin chủ nhân! Người vì chuyện mình đột nhiên rời đi mà khiến ngươi bị bắt, ngày nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-la-dac-cong/2713711/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.