Thuần Vu Yến lại sửng sốt, lời Vệ Lai nói làm nàng không phản ứng lại được.
Cho tới bây giờ chưa từng có ai nói với nàng như vậy, ngày trước ở nhà, phụ thân nói: Đương Kim Thánh Thượng chỉ có hai đứa con, một là Trạm Vương, một là Lăng Vương. Tuy Lăng Vương là con trưởng, cơ hội thừa kế ngôi vị Hoàng đế lớn hơn. Nhưng Trạm Vương gia đến lúc đó sẽ là hoàng đệ duy nhất, gả đến Trạm Vương phủ, Thuần Vu gia chúng ta còn có nơi mà dựa vào.
Mẫu thân nói: Nữ nhân cả đời này không phải đều dựa dẫm sao, lấy quyền thế trong triều của cha con, con gả đi là chính phi Vương gia, cả đời này không cần lo buồn.
Khi đó nàng mới 16 tuổi, bằng tuổi Lam Ánh Nhi bây giờ. Trong thâm tâm, một nữ tử không ra cổng trước không bước cổng trong, nàng chưa từng trải nhiều sự đời, vì vậy kiên định cho rằng cha mẹ nói rất là đúng.
Năm đó, thuận lợi vui vẻ gả vào Trạm Vương phủ, khi Hoắc Thiên Trạm đẩy khăn hỉ của nàng lên, nàng nhìn thấy một khuôn mặt vô cùng lạnh lùng không có chút biểu cảm, nhưng lại đẹp đến mức khiến mắt nàng không thể nhìn sang chỗ khác được.
Nàng cứ yêu hắn như vậy, mà hắn, lại chỉ nói với nàng: Nếu đã đến đây rồi, ta sẽ đối xử tử tế với nàng là được.
“Ta không nghĩ tới đó.” Thuần Vu Yến nói thật lòng: “Hôn sự của nữ nhân nghe theo lời cha mẹ, lời bà mai, đâu có được tự mình lựa chọn.”
Vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-la-dac-cong/2713568/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.