“Thôi đi!” Vệ Lai ra dấu phất tay, “Lằng nhằng quá! Yến Yến, cô có thể nói cho ta biết, Thái hậu hay Thái hoàng Thái hậu gì đấy, là sao?”
Thuần Vu Yến hơi sửng sốt, ngay sau đó nghĩ có thể là do nàng vừa vào cung đã xảy ra chính biến nên mới không biết rõ chuyện trong cung. Vì vậy cẩn thận nói:
“Sau khi Tiên Đế qua đời, Hoàng hậu của người được tôn là Thái hậu. Mà Thái hậu trước đó thì chính là đương kim Thái hoàng Thái hậu.”
Vệ Lai gật gặt đầu tỏ vẻ như có thể hiểu, Thuần Vu Yến thấy nàng có thể hiểu mình nói gì, trong lòng vui mừng, vội vàng nói tiếp:
“Ánh Nhi, xem như ta cầu xin cô, hãy ở lại trong cung đi! Hoàng thượng thật sự rất thích cô, chúng ta là vợ chồng năm năm, tuy rằng ngày trước trong phủ Trạm Vương cũng có trắc phi, thị thiếp, nhưng ta chưa từng thấy người thích ai như thích cô. Ta không lừa cô đâu, từ lúc nghe nói Tiên Đế muốn kết hôn đưa cô vào cung, người như thay đổi hẳn đi vậy, cả ngày nhìn ngắm bức tranh vẽ cô gái có dáng dấp y hệt như cô. Ta...”
“Bộ cô không biết ghen sao?” Vệ Lai rất khó lý giải được thái độ hiện tại của Thuần Vu Yến này, một người phụ nữ có thể vì một người đàn ông làm được những thứ này, đây coi như là yêu? Hay là không yêu?
“Hả?” Đối phương ngơ ngác không hiểu.
Nàng lại giải thích: “Cô không thấy tức giận thật sao? Nam nhân của mình yêu nữ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-la-dac-cong/2713567/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.