“Vậy ngươi cứ chờ đi!” Nàng vươn người xoay một vòng sau đó dụi dụi mắt nói: “Giờ lão tử thấy mệt rồi! Nghe nói ngươi sửa lại cung điện, ở đâu vậy? Mau dẫn lão tử đến đấy đi!”
Hoắc Thiên Trạm híp đôi mắt lại, cố gắng khống chế cảm xúc của mình.
Từ lần trước đuổi theo nàng vào trong núi, hắn đã cảm thấy cách nàng nói chuyện bỗng dưng khiến hắn thật sự không chấp nhận được.
Thấy đối phương căm tức nhìn mình, Vệ Lai không quan tâm gì mà bĩu môi, lại rước lấy một tiếng gầm thét của Hoắc Thiên Trạm: “Rút lại lời vừa nói của nàng cho trẫm!”
Nàng than nhẹ, thấy tính khí gã Hoàng thượng này cũng không tốt, ít nhất so với Quý Mạc Trần thì thật là kém quá xa.
Tự động gõ gõ đầu, sao nàng cứ luôn nghĩ đến Quý Mặc Trần thế! Sao lại có thói quen so sánh người khác với hắn?
Xoắn nhẹ vạt áo, y phục này bị hun khói đã mất đi sự sạch sẽ lúc đầu, nhưng vẫn có cảm giác rất thân thuộc, như có mùi hương của hắn.
“Trẫm sẽ chuẩn bị quần áo cho nàng, sau này đừng mặc lung tung quần áo của người ngoài nữa!”
Vứt lại một câu, hắn dứt khoát tiến lên nắm lấy một tay nàng, cứ dắt đi như vậy cho đến khi đến trước cửa một cung viện mới dừng bước.
Khi nàng ngẩng đầu thì thấy tấm biển trước cửa cung đề ba chữ “Cung Ánh Tuyền”,
suy nghĩ một chút liền biết đây là lấy từ tên của Lam Ánh Nhi, còn có cả suối nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-la-dac-cong/2713546/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.