Nhưng... Hoắc Thiên Trạm không khỏi lắc đầu.
Tại sao người con gái này chỉ trong chớp mắt đã như biến thành một người khác?
Cũng là gương mặt tuyệt mỹ kia, nhưng thật giống như ẩn giấu một một linh hồn khác.
Hắn không hiểu cũng đoán không ra.
Nhưng nàng thật sự vẫn là Lam Ánh Nhi...
“Thật xin lỗi!” Cân nhắc hồi lâu, rốt cuộc vẫn phải thốt ra một câu như vậy. Hắn cứ nghĩ là nàng giận dỗi hắn, vẫn chưa tỉnh lại từ bóng ma đã qua đời của Tiên Đế. Lam Ánh Nhi bây giờ là bị kích thích quá lớn nên mới thay đổi.
“Ánh Nhi!” Hắn gọi nàng, “Đừng trách ta!” Lời nói đã từ “Trẫm” biến thành “Ta”, “Ta biết nàng bị thương rất nặng, nhưng người bắn trúng nàng ngày đó không phải là ta phái tới, nàng phải tin ta! Tìm nàng hơn mười ngày qua, đến hôm nay mới có tin tức của nàng, ta...”
“Xuỵt!” Người con gái trước mặt đột nhiên giơ ngón trỏ lên bên môi, làm động tác đừng lên tiếng, rồi sau đó dùng giọng nhỏ nhất nói: “Nhỏ giọng dùm chút! Cẩn thận bà mẹ chồng độc ác với vị đại tỷ tỷ kia nghe được lại làm phiền người! Nếu tất cả họ đều bị đánh thức, vậy ý đồ người để ta nửa đêm canh ba vào cung uổng phí mất!”
Hoắc Thiên Trạm sửng sốt, lập tức nói: “Không thể gạt được họ đâu! Ta chỉ không muốn hậu cung đêm nay hỗn loạn, nhưng sáng sớm ngày mai, chắc chắn họ vẫn sẽ tới... Ánh Nhi!” Hắn nhíu chặt mày, “Nàng đừng như vậy, ta biết nàng hận ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-la-dac-cong/2713545/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.