Ánh trăng nhẹ nhàng bao phủ lên khuôn mặt trắng xinh của nàng, làn gió nhẹ
đùa nghịch trên từng lọn tóc còn thoang thoảng hương thơm. Quách Hạo Nghiên
đưa tay miết nhẹ gò má nàng. Cuối cùng nàng cũng hoàn toàn thuộc về hắn,
nhưng tại sao, trong lòng hắn một chút vui vẻ cũng không có. Hạo Nghiên khẽ thở
dài, hắn từ bao giờ lại ép buộc nữ nhân phải ở bên mình, từ bao giờ lại khao khát
trái tim một nữ nhân đến thế. Có lẽ, hắn đã thay đổi rồi, vì nàng mà thay đổi rồi…
Khả Giai Dĩnh an ổn ngủ, nàng khẽ ưm một tiếng rồi quay mặt, tránh xa sự tiếp
xúc thân mật của hắn. Trong giây lắn, trái tim hắn thắt lại đau đớn. Ngay cả trong
mơ, nàng cũng không muốn lại gần hắn như vậy sao?
Giai Dĩnh khẽ ưm một tiếng, đôi mắt nàng mơ hồ hé mở, bóng dàng nam nhân
như gần như xa thật khó nắm bắt. Tuấn trang như chạm khắc đã khắc cốt ghi tâm
nàng từ bao giờ. Nàng mơ hồ cảm thấy an tâm, dòng nước ấm áp lại len lỏi trong
tim nàng. Mí mắt nặng trĩu lại lần nữa đóng chặt lại.
Với hắn, đêm hè mát mẻ này khiến hắn về sau không còn dám trực diện xuất hiện
trước mặt nàng.
Với nàng, đêm hè mát mẻ lại là giấc mộng sau cùng của nàng về hắn…
Nhưng, tất cả vẫn còn chuyện sau này nàng và hắn lại bị ông trời buộc chung một
chỗ.
Tình cảm đôi khi không phải chỉ là sự đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-khong-cho-xuat-cung/2503075/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.