Ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nữ nhân trong lòng, tâm trí hắn lại bất giác trôi dạt về đêm hôm ấy. Đêm đó, ánh trăng cũng ôm lấy khuôn mặt nàng như bây giờ, làn da căng mịn sáng bóng, đôi môi e ấp hồng phấn, tất cả trở thành một cảnh tượng vô cùng dụ hoặc trong mắt hắn. Cơ thể nàng trắng muốt, non mịn như sữa tươi. Nàng dịu dàng trong dòng ôn tuyền thỏa thích mà nghịch nước. Khung cảnh đó đẹp đến nỗi bản thân hắn cũng không cho phép mình bước đến, cho phép mình phá vỡ khung cảnh thần tiên đó. Vì vậy, hắn lựa chọn ngắm nhìn nàng, lựa chọn chịu sự giày vò từ dưới hạ thân đang không ngừng truyền đến. Thân thể nàng dưới làn hơi nước càng thêm khơi dậy dục vọng đàn ông, lúc ẩn lúc hiện rất khó nắm bắt. Đêm xuân rạo rực cứ thế men theo dòng suy nghĩ của hắn chầm chậm trôi đi… Khả Giai Dĩnh thong dong đi dạo quanh Ngự hoa viên cùng Đồng nhi. Khóc xong một trận đến sáng khi mở mắt ra tâm trạng của nàng cũng khá hơn không ít, có chút mệt mỏi, có chút mất mát và còn có cả trống rỗng. Tiết tỉ có việc nên đã về từ tối qua, thật hiếm có cơ hội được hội ngộ như vậy, tỉ muội chưa hàn thuyên được câu nào mà toàn là nàng ngồi khóc ủ ê, thật là lãng phí thời gian mà. Nghĩ đến hành động ngốc nghếch của mình lại càng làm nàng thấy phiền lòng, cảm giác đó là từ đâu mà có, lúc mẫu thân qua đời nàng cũng có đau lòng nhưng cảm xúc lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-khong-cho-xuat-cung/2503070/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.