Bàn tay mềm mại của nữ nhân gợi hắn nghĩ về một đoạn hồi ức như có như không, hình như lúc
đó hắn cũng nắm tay nàng như vậy, cơ thể hắn rất khó chịu, rất đau lại như vô cùng mệt mỏi.
Rốt cuộc khi đó là khi nào?
Bất giác thấy nàng thụt tay lại làm hắn bừng tỉnh, hắn ra sức siết chặt tay hơn, tâm trí dần dần
hồi phục, hắn đưa mắt ngắm nhìn nàng. Không phải nàng vốn rất xinh đẹp sao, vì sao lại phải bôi
thứ nước đó lên người? Nếu như đêm hôm đó hắn không bất ngờ quay trở lại hoàng cung,
không vô tình xuất hiện ở điện Trung hòa thì mãi mãi hắn sẽ không ngờ được, nữ nhân xinh đẹp
cứu hắn cũng chính là thái tử phi từng bị hắn ruồng bỏ 5 năm về trước. Hai con người dung mạo
khác biệt như thế, dù người tinh mắt nhất cũng khó nhận ra.
Nhận thấy ánh mắt nóng bỏng của hắn chăm chú nhìn mình, khuôn mặt xinh đẹp của nàng khẽ
hiện lên tầng ửng hồng như có như không. Nàng ngọ ngoạy tay trong chậu nước một hồi sau đó
nhất quyết đứng dậy.
- Thần thiếp đỡ đau rồi, đa ta hoàng thượng chăm sóc. Nghe nói thân thể người hiện không
tốt, Người nên sớm nghỉ ngơi đi ạ.
Nàng lại duy trì bộ dạng trò chuyện nhìn chân với hắn làm Quách Hạo Nghiên vừa bực vừa buồn
cười. Luôn luôn như vậy, nàng luôn dùng thái độ này để đối với hắn, nói chuyện trực tiếp luôn
chủ động nhún nhường, dùng giọng điệu xa cách để trốn tránh, đẩy hắn ra xa. Suốt mấy năm
qua, Quách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-khong-cho-xuat-cung/144293/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.