Kẹt…
- Quách Hạo Nghiên lặng lẽ đẩy cánh cửa gỗ tồi tàn chắn ngang khung cảnh xa hoa bên ngoài và quang cảnh điêu tàn bên trong. Mùi không khí ẩm thấp cũng bụi bặm dội vào khiến hắn khó chịu. Hắn chậm rãi bước chân vào bên trong, dùng ánh mắt ra lệnh cho thái giám cùng đám nô tì đứng ngoài cửa. Lãnh cung im ắng không một tiếng động, buốt lạnh y như cái tên của nó. Trước kia mỗi khi hắn đến thị tẩm ở các cung phi luôn có cung nữ cùng phi tần ra đón tận cửa, khung cảnh chung quanh cũng đầy ắp hoa thơm trái ngọt, mùi hương mĩ nhân chứ không bụi bặm và lạnh lẽo như vậy. Từng đợt gió lạnh chạy dọc vào phổi khiến hắn thêm tỉnh táo đôi chút. Cũng đúng, mỗi lần hắn đến thị tẩm đều báo trước, lần này hắn đến đây dù mang danh thị tẩm nhưng hắn vốn đâu định làm gì xú nữ đó. Nhưng, nếu như vậy, mục đích hắn đến đây là gì? Chẳng lẽ lại như tướng phu quân canh chừng nương tử. Bước chân hắn dừng lại trước cửa chính Lãnh cung. Đắn đo một lúc cuối cùng hắn cũngđẩy cửa bước vào…
- Choang…- Khả An Tịnh đánh rớt chén trà trên tay. Khuôn mặt xinh đẹp vì tức giận mà trở nên nhăn nhó. – Nói lại, ngươi vừa mới nói gì?
- Khởi… khởi … khởi bẩm nương nương. Nô tì vừa nghe được tin Hoàng Thượng đến lãnh cung để… để… thị tẩm ạ… Khả An Tịnh tức giận xô vỡ mâm thức ăn nóng hổi trên bàn. Đáng giận, mọi thứ nàng ta cất công chuẩn bị lại dâng lên tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-khong-cho-xuat-cung/144284/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.