Chẳng có cuộc gặp gỡ nào là tình cờ
Mỗi cuộc gặp gỡ đều có lí do của nó
Đấy đôi khi là sự cố gắng
Đôi khi là sự trừng phạt
Hoặc là quà tặng của số phận....
.....
Năm năm sau
- Phong Tề, Phong Tề đến đấy. - Nữ nhân xôn xao khắp chợ, mỗi khi “hắn” đi qua là y như có nữ nhân nối gót theo đến.
- Người đâu đã đẹp trai còn lạnh lùng, không mê tửu sắc. Ô.. ô
Tiếng náo nhiệt xung quanh ép nàng phải đi đứng hùng hổ như nam nhân. Xuất cung nên nàng muốn cải trang một chút, ít nhất cũng khó bị phát hiện hơn. Nước da trắng nõn, đôi môi đỏ mọng, mái tóc dài buộc cao, bộ quần áo nam nhân vừa khít. Khả Giai Dĩnh bước vội vào hiệu thuốc của Tiết An Nhiên cũng là tỉ tỉ kết nghĩa của nàng.
- Lại đến đây. - Tiết An Nhiên bưng chỗ thuốc từ trong nhà mang ra sân phơi.
- Tỉ tỉ, tỉ tỉ không trông mong ta sao? Nhìn xem bên ngoài có bao nhiêu nữ nhân muốn ta đến nhà mà không được. - Khả Giai Dĩnh tủm tỉm đến bên cạnh nghịch ngợm chỗ thuốc trong mẹt.
- Đừng nghịch ngợm hôm nay lại đến đây làm gì? - Tiết An Nhiên giựt nắm thuốc cong keo trong tay nàng, khuôn mặt quay ra làm bộ tức giận.
- Ta thăm mộ mẹ nên tiện qua thăm tỉ tỉ một chút. Dạo này tỉ tỉ có làm thêm chút thuốc chi ma không, đợt trước ta uống thấy sinh khí tốt hơn nhiều...- Nàng ung dung đi vào trong nhà, rót một tách trà ngồi uống.
- Ta lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-khong-cho-xuat-cung/144279/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.