Thật khá! Y Y nhìn chằm chằm chu sa trên trán hoàng Thục phi, giốngnhư có thể nhìn thấy vô số cô gái lả lướt khiêu vũ dưới hoàng hôn lửađỏ, duyên dáng đến rực lửa ,xung quanh tràn ngập màu sắc, khiến người ta không kịp nhìn.
“Đừng nhìn! Nhắm hai mắt của ngươi lại, rồi mở.” Thanh âm ôn nhu ởbên tai phiêu tán, giống như nhu phong buổi sáng sớm(cơn gió nhẹ buổisáng),thức tỉnh con người chìm trong ảo tưởng.
Bị thanh âm mê hoặc , nàng nghe lời nhắm lại mắt, ba giây sau chậmrãi mở, chống lại ánh mắt của hoàng Thục phi, vẻ mặt không hờn giận, màtrong tay nàng ta, đang ôm tiểu nãi oa Hoàng Thượng, bà vú chính là ngơngác đứng ở một bên, trong mắt không có bất kỳ điểm nhìn nào, y như conrối.
“Nhũ mẫu!” Nàng nắm góc áo bà vú.
“Ngươi” Kinh ngạc phát hiện nàng thức tỉnh, hoàng Thục phi giận táimặt, chung quanh trừ bỏ chính mình cùng hoàng nhi, tất cả cung nữ ,thịvệ đều trúng chú thuật chính mình,“Rốt cuộc là cao nhân nơi nào, có thểhay không ra mặt đi?”
Gió, như cũ mềm nhẹ thổi qua, âm thanh khe khẽ rung động, nào có nửa bóng người nào.
Y Y khẩn trương nhanh cầm lấy quần áo bà vú, nhìn chu sa nữ nhân đốidiện, khủng bố a, nàng không nghĩ tới chính mình sẽ lâm vào yêu thuật cổ đại, xem ra về sau chính mình là chết cũng chưa biết được.
“Mẫu hậu, ngàn dặm hồn mị.” Thản nhiên mở miệng nhắc nhở, hai mắttiểu vương gia lúc này nảy sinh hứng thú, không nghĩ tới còn có ngườiđấu được mẫu hậu.
Nàng nếu không phải chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/174616/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.