Tùy ý buộc lại quần, đi ra nhà vệ sinh, nhìn bức tường cao ngất sơnmàu đỏ thẫm, nàng trong lòng lửa giận bốc ngùn ngụt xoay mình bay, nếuthật sự cả đời chết già tại đây, thì thà trực tiếp đem chính mình némvào lãnh cung!
Ít nhất tiến vào lãnh cung sẽ không có người hỏi thăm, cũng sẽ khôngcó người nào nghĩ mình muốn tranh giành sủng ái của hoàng đế.
“Hoàng phi, nô tỳ xin dẫn đường trở về, xin đừng đi lạc.” Đứng ở mộtbên chờ nửa ngày, bà vú ôm tiểu nãi oa Hoàng Thượng tay đã có chút nướcmiếng.
Yên lặng không nói, nàng tiến lên nhéo một mảnh góc áo bà vú đi theo.
Chợt thấy trước mắt có một khối hòn đá nhỏ, trong lòng hờn dỗi khó có thể tiêu tán, cái chân nhỏ dùng sức đá một cái……
“Tên cẩu nô tài nào không có mắt!” Một ngữ khí sắc nhọn xuất hiệncùng một đám người đi theo bên cạnh, vây quanh trong đó một vị nữ tử đầu đội phượng diêu, một thân tà áo màu vàng thướt tha, chân mang hài bíchloa, sắc mặt hồng nhuận, một chấm hồng chu sa trên trán thể hiện sự xinh đẹp tôn quý tuyệt trần, hai mắt dài mảnh sắc bén.
Nếu không phải chính mình đang trong thời kỳ thay răng, răng cửa phía trước thiếu mấy cái, Y Y thật đúng là muốn thổi một tiếng huýt sáo, mỹnhân a!
“Nô tỳ bái kiến Hoàng Thục phi nương nương.” Không nghĩ tới HoàngThục phi đột nhiên xuất hiện, bà vú không khỏi ôm chặt nãi oa HoàngThượng trong lòng, mắt nhìn bóng người âm thầm đi theo không xa, có chút yên tâm.
“Là ngươi tổn thương hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/174615/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.