Lạc Tang, sáu năm sau.
Dân sinh yên ổn sung túc, người người áo cơm không lo, nhà nhà anlạc, đêm ngủ thường không cài then chốt cửa, là thời kì Lạc tang hùngthịnh phồn vinh.
Tương truyền, Lạc Tang đế vương là vì hoàng phi duy nhất mất tích màđều dồn hết tih lực lên chuyện quốc gia đại sự, thao duyệt quân trang,khiến cho các quốc gia xung quanh không người nào dám mạo phạm, nhưngcũng không vì binh cường mã tráng, quân lực hùng hậu mà tiến quân chinhphạt các tiểu quốc, Lạc Tang chung sống hòa bình với các nước, thúc đẩybuôn bán mậu dịch, khiến kinh tế ngày càng hưng thịnh.
“Lạc Tang đế vương hảo, Lạc Tang đế vương diệu, Lạc Tang đế vương khiến cho dân chúng ha ha cười……”
nhóm hài đồng vỗ tay, vui cười hát vang, thỉnh thoảng vây quanh người đi đường, nơi nơi xông loạn.
Tuy là tranh cãi ầm ĩ, nhưng người qua lại trên đường đều là xoa xoađầu bọn trẻ, cười lắc đầu rời đi, cảnh tượng hoan hỉ, vui vẻ sống động.
Cuối phố, một vị phụ nhân nổi giận đùng đùng, tay cầm roi nhỏ, hét lớn:
“Tiểu Ngư Nhi, con mau cút về nhà cho ta, cẩn thận ta đánh mông con nở hoa.”
Nhóm hài đồng đang tụ tập cùng một chỗ lập tức tản ra, lúc bỏ chạycòn không quên quay người làm cái mặt quỷ, trêu chọc một đứa bé traitrong nhóm:.
“Tiểu Ngư Nhi, không tiền đồ, nhìn thấy mẫu thân liền tức khí.”
“Là huynh đệ liền theo ta trở về, các ngươi theo ta trở về nha!” Chàchà chân, nam hài gương mặt hơi cáu bẩn, đối với đám bạn nhỏ “Không phải anh cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612630/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.