Đùa một hồi, tiểu sắc lang có chút mệt mỏi, mới sáng sớm bị TiểuThanh truy đuổi một hồi, nó liên tiếp giương cái miệng nhỏ ngáp liêntiếp, nức nở hai tiếng, vô tình cúi hạ đầu.
Không thú vị đem nó giao cho cung nữ, nội thương chưa lành, nàng lạikhông thể đi ra ngoài chơi, chỉ phải lười biếng leo lên giường.
“Tiểu Thanh, ngươi kể chút chuyện xưa cho ta nghe đi.” Đem Tiểu Thanh kéo đến bên giường, nàng nằm xuống nhưng lại ngủ không được.
“Nô tỳ không biết kể chuyện xưa……” Tiểu Thanh bất đắc dĩ nói,“Nô tỳnghe được, đều là một ít việc nhàm chán trong cung, như là cung nữ nàothích thị vệ nào, linh tinh này đó, hoàng phi muốn nghe không?”
Vậy thật đúng là nhàm chán, nàng khoát tay áo, quên đi, Tiểu Thanhkhông nói lời nào thì có vẻ im lặng ‘nguy hiểm’, nhưng vừa nói, lại nhàm chán vô cùng.
Ở trên giường lăn qua lăn lại, mắt phải đột nhiên giật giật, nàng dùng một tay đè lại.
“Hoàng phi, mắt của người không thoải mái sao?” Tiểu Thanh kỳ quáihỏi, đôi mắt màu bạc khinh trát, nhổm người lên, “Có cần truyền ngự ytới xem hay không?”
“Không cần, chỉ là mắt phải giật giật, cảm thấy sắp có chuyện gìkhông lành sắp diễn ra.” Nàng lắc đầu, từ sáng đến giờ, khi tỉnh lại,ngực luôn cảm thấy bất an.
Nghe nàng nói như vậy, Tiểu Thanh yên tâm, nhưng vừa mới định cấtbước đi đốt một ít hương liệu giúp nàng an thần ngon giấc, lại cảm thấycó gì đó bất ổn, lập tức thối lui đến bên giường.
“Tiểu Thanh, ngươi làm sao vậy?” Y Y phát hiện động tác của nàng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612597/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.