“Nơi này, chính là lễ vật cuối cùng mà thái hoàng Thái Hậu để lại cho trẫm.” dung nhan lạnh như băng của hắn từ từ hòa tan, còn lại , chỉ làkhuôn mặt ôn nhu, dịu dàng.
Thái hoàng Thái Hậu…… Y Y bừng tỉnh đại ngộ, nói cách khác, nơi nàyhẳn là căn cứ của đội hộ vệ quân vương trong truyền thuyết? Nghe nói,bọn họ ngoại trừ việc là sát thủ hạng nhất, còn có tình báo khắp mọinơi, để bảo vệ đế vương, người được tuyển chọn đều là nhân vật nổitiếng, không chỉ tinh thông võ học, thuật pháp, hơn nữa thuật kỳ môn bát quái không chỗ nào không thông, nhưng mà, tất cả những thứ này cũng chỉ là truyền thuyết, không ai từng nhìn thấy quá.
“Bọn họ, đều là tinh anh mà quốc sư 20 năm trước bồi dưỡng ra, vì Thái hoàng thái hậu cũng cố triều cương”
Nói đến đây, hắn nghiêng đầu, hai mắt diệu diệu nhìn chăm chú vào nàng,
“Trẫm cũng không phải cố ý muốn dấu nàng, đây là ước định của trẫmcùng thái hoàng Thái Hậu, người nói, phải đợi cho nàng cùng trẫm ‘longphụng hòa minh’, mới được nói cho nàng biết.”
Gò má của Y Y nháy mắt lại đỏ hồng lên, nhìn hắn tựa hồ ẩn nhẫn ýcười, chà chà chân, ở trước mặt mọi người lại không thể đẩy hắn ra, chỉphải chịu đựng, thầm nghĩ, nói như vậy, không phải khiến cho nhóm hộ vệbiết, nàng cùng hắn đã…….
“Đi thôi, trẫm mang nàng đi vào phòng.” Hắn khập khiễng kéo tay củanàng, cắm cây đuốc vào một giá đỡ trên cầu thang, sau đó mới tiếp tục đi vào một “cái hang” ngay gian trung tâm.
Không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612571/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.