Phía trên khu vực săn bắn, gió lạnh hề hề, bất tri bất giác, mùa đông càng ngày càng gần, hàng trăm binh sĩ tập trung tại bãi săn, cử hànhmột nghi thức khai mạc long trọng của lễ hội săn bắn. Đây là quy cũ đờiđời truyền xuống của Lạc Tang quốc, nghe nói, là vì đối với con mồi sắpbị săn bắn biểu đạt xin lỗi cùng với cảm tạ!
Trên mặt cỏ rộng lớn, một đoàn người, trên đầu đội mũ có gắn một sợilông vũ đỏ tươi, nửa người trên trần trụi, không chút nào sợ hãi giólạnh, cánh tay vũ lộng linh hoạt hữu lực, trên người, tích lạc từng giọt từng giọt mồ hôi trong suốt, theo cơ bụng rắn chắc chảy dọc xuống thắtlưng, nhảy múa đồng điệu, nhịp nhàng….tiếng trống “thùng thùng thùng”trước bụng mỗi người vang lên rộn rã, tươi vui, khiến không khí thậpphần náo nhiệt.
“Hoàng Thượng, hoàng phi cũng đến đây, muốn đi qua đó một chút haykhông?” Mộc Hiệp nói nhỏ vào tai Phù Vân Khâu Trạch, nhắc nhở.
Nàng, khoác trên người một chiếc áo choàng màu trắng nhạt, dường nhưhướng bên này nhìn liếc mắt một cái, lại làm như không thấy cái gì, cùng Mẫn Hách Vương gia bên cạnh, cười cười nói nói.
Phù Vân Khâu Trạch khoát tay áo, cười nói:
“Thôi, lễ hội săn bắn còn ba ngày nữa mới chính thức cử hành, đến lúc đó vô luận nam nữ già trẻ, đều sẽ tham gia, trẫm, tự nhiên đến lúc đósẽ tìm một cơ hội.” Nói đến đó, ngữ khí tự nhiên ấm áp, ngửa đầu, uốngmột hơi cạn sạch ly rượu cầm trên tay.
Hắn nghiên đầu, nhìn Sầm Nhi công chúa bên cạnh, liếc mắt một cái,chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612566/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.