Đem dùi khoác nhẹ lên chân nàng, cọ cọ, hắn thỏa mãn, nhỏ giọng:
“Người của nàng thật sự rất ấm áp, Y Y, vì cái gì mỗi lần ôm nàng, đều có thể làm cho trẫm cảm thấy rất ấm áp?”
Cảm thụ được da thịt lạnh lẽo, nàng nổi lên một tầng da gà, người của hắn quả thật rất lạnh, hơn nữa nhìn hắn mê man, nói chuyện không suynghĩ, đang muốn trách cứ sao?
Một nam nhi đứng đầu cả thiên hạ,bây giờ dường như biến thành hàiđồng, cuộn mình ở trong lòng của nàng, đem mặt ở nàng trước ngực nàngnhẹ nhàng cọ , hít hà hương thơm thoang thoảng như hoa lê, thỏa mãn giơlên bạc thần.
“Y Y, nàng còn giận trẫm sao?” Hắn nhỏ giọng hỏi, tay ôm lấy cổ nàng, sợ sẽ bị đẩy ra.
“Vì sao phải giận dữ với ngươi?” Y Y cố tình mơ hồ hỏi, không nhữngmặt đỏ, bây giờ cả cổ cũng đỏ hồng một mảng, nhẹ nhàng vuốt mấy sợi tócđen lòa xòa trước mặt hắn, thấy hắn cụp mắt, không dám nhìn thẳng vàomình, bất giác hé miệng cười trộm.
Chờ hắn khôi phục , chính mình nhất định phải lấy việc này chọc pháhắn, uy hiếp hắn, nếu không, sợ là sau này cũng không có cơ hội tốt nhưvậy, có thể ra oai trước mặt hắn, nói thế nào, nàng cũng là “ân nhân cứu mạng” của hắn nha.
“Nàng còn giận trẫm lừa gạt nàng, hận trẫm đem nàng đưa cho ngườixấu, giận trẫm bất tài không cách mang nàng trở về, giận trẫm là kẻ ngungốc.” Hắn nhẹ nhàng nói xong, mỗi khi nói xong một câu, lại nói nhanhhơn một chút, vòng tay ôm nàng xiết chặt thêm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612552/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.