Hạc đỉnh hồng? Mẫn Hách sắc mặt đại biến, ngạc nhiên nhìn về phíanàng, mà nàng dường như cũng bị lời này làm hoảng sợ, hạc đỉnh hồng……mình thực đã ăn thứ này vào trong bụng sao?
Dưới chân sát thủ dần dần lan ra một dòng khí màu đen, tựa như sươngmù, chậm rãi phủ quanh người hắn, làm hắn không thể động đậy, tự chânđến mặt, dần dần xơ cứng, gio61ngf như biến thành một tảng đá, đến khisương mù kia hoàn toàn che phủ toàn thân hắn, thì “Oành!”, một tiếng nổmạnh, tứ chi gần như hóa thạch của hắn bắn tung tóe ra xung quanh, nhưng lại không hề có máu tươi, huyết dịch xuất hiện, cả cỗ thi thể, tựa nhưlà pho tượng, vỡ vụn như cát bụi.
Đây là thuật pháp gì, sao lại lợi hại như thế, khó trách, bọn thị vệđều tránh khỏi, giả như bọ đám sương mù kia quấn lấy, chẳng lẽ cũng hóathạch sao?
“Nàng có đau bụng không, có cảm thấy nơi nào không thoải mái haykhông?” Mẫn Hách lo lắng, nhìn chằm chằm Y Y, xem xét sắc mặt của nàng,rất sợ nàng sẽ đột nhiên ngã xuống.
“Không có cảm giác gì, cũng giống như bình thường thôi, chỉ là bụnghơi căng trướng, đã lâu lắm không có ăn nhiều như vậy.” vỗ vỗ cái bụngtròn căng, nàng lắc đầu, tên sát thủ kia không phải lừa bọn họ chứ?
“Triển Bình, ngươi giúp nàng xem mạch.” Kéo cổ tay nàng, hướng về phía nhóm hti5 vệ hô to.
“Vâng, Vương gia” thị vệ được gọi là Triển Bỉnh đi đến, cẩn thận xemmạch cho nàng, hai ngón tay chạm lên cổ tay để ngửa của Y Y, một lúc sau thì lên tiếng:
“Vương gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612547/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.