Ngoài cửa truyền đến một tiếng nấc nỉ non, rất nhỏ, rất nhỏ…
Nam tử phía trên vẫn không ngừng động tác, thậm chí ngay cả nâng mắtnhìn một cái cũng không, dường như đang mê say trong sự cuồng dã lạcthú, đầu của nam nhân vùi vào cổ của nữ nhân, nhấp nháp hương vị củanàng, thỉnh thoảng còn truyền đến tiếng nữ tử rên rỉ…
Đứng ở cửa, thân ảnh của ai đó dường như đã hóa đá, từ từ đóng cửa lại, rời đi, thậm chí không phát ra bất kì tiếng vang gì.
“Nàng đi rồi?” đang vùi đầu, nam tử đột nhiên dừng động tác, nâng đầu lên.
“Bẩm Hoàng Thượng, hoàng phi đã rời đi.” Ngoài cửa, không biết từ khi nào đã có thêm một thân ảnh, Mộc Hiệp thản nhiên trả lời.
Xác nhận nàng đã rời đi, gương mặt lạnh như băng củ nam tử tà nghễnhìn nữ tữ hai mắt đẫm lệ dưới thân, bàn tay to chế trụ cổ của nàng,dùng sức xiết chặt, giống như hận không thể đem khí lực toàn thân đềudồn xuống mười ngón tay, đem dưới thân người bóp nát.
“Đây là độc dược của ngươi? Xuân dược?” (^^ đoán đúng rồi )
Cho dù, hắn đối với việc nam nữ việc đã sớm tường tận, nhưng chưa bao giờ đề cập việc này với Y Y mà nói, chỉ sợ nàng chưa chuẩn bị tốt.
Nghĩ đến điều này, lực đạo trên tay lại tăng thêm vài phần.
“Khụ, khụ…”
Tiểu Thanh dùng sức đẩy bàn tay to của hắn ra, một bên cười nhẹ, hai má ướt nhòe nước mắt.
“Như thế nào, rõ ràng là ngươi, chính ngươi cam chịu , nếu không, vì sao phải phối hợp cùng ta diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612515/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.