Hắn nhíu nhíu mày, nhìn người đang xụi lơ dưới chân mình, dạ minhchâu chói rọi trên gương mặt tái nhợt, trắng bạch như giấy trắng, ngàythường lung liếng má phấn hồng tươi, nay lại nhợt nhạt không còn huyếtsắc.
“Như thế nào, ngươi cũng sợ hãi bổn vương vặn gãy xương cốt củangươi? Đường đường hoàng phi đương triều, ngay cả chết còn không sợ, thế nhưng lại sợ bổn vương?” Hắn cười nhạo, lạp xã y phục, tú dào đỏ tươiánh lên gương mặt tái nhợt một chút huyết sắc.
“Mẫn Hách yêu nam, ngươi hiện tại cùng vô lại có gì khác nhau?” Vừanghe thấy lời nói đầy châm chọc của hắn, thiên hạ bé nhỉ vốn đang suysuyễn không còn khí lực, xụi lơ ngồi bệt xuống sàn, nhịn không đợc, đôđô miệng nhỏ:
“Nếu không phải tại ngươi cứ lôi ta kéo bên này lại nhảy ang bên kia, cuối cùng còn rơi vào cái nơi quỉ quái này, cùng lắm thì ta cùng ngươilại tái đấu một lần nữa, ai thắng ai bại còn chưa phân rõ đi?” Khôngnghĩ tới, ngay từ đầu hắn đã biết nàng giả trang, còn cố ý làm như không biết, nàng cắn chặt răng, tiểu nhân bỉ ổi!
“Như vậy, ý của ngươi là…” Hắn ngồi xổm xuống, đôi mắt nhíu lại, ẩnẩn lộ ra một cỗ hương vị nguy hiểm,“Tỷ thí lần trước bại bởi ngươi, vềsau, bổn vương liền không thắng được ngươi?”
Liền Y Y trừng mắt nhìn nam tử trước mặt, mẫn cảm ngửi được hương vị làm người ta bất an.
Dưới ánh huỳnh quang lung linh, lập lòe của dạ minh châu đôi mắt hẹpdài, yêu mị vi liễm , song mũi thẳng tắp, đôi môi mỏng cong cong, máitóc tùy ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612483/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.