Luyện công? Cấm chừng?
Y Y hừ nhẹ một tiếng, sờ sờ y phục tiểu thái giám màu lam trên ngườimình, trên đầu đội mũ kiểu quả dưa, nghênh ngang đi ra Long Quân điện,lặng lẽ quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Thanh đã được nàng phân phó từtrước, đứng canh chừng hai thị vệ đổi gác thì lập tức ra dấu cho nàngbiết. Tiểu cung nữ vừa nháy mắt, Y Y đã nhả chân sáo ra khỏi cửa, mắthạnh híp lại thành một hình trăng non.
Khâu Trạch đáng yêu, ngươi chân trước vừa đi, ta quay lưng liền trốn, ngươi làm gì khó dễ được ta?
Mắt thấy phía trước là một đội tuần tra thị vệ đang đi qua, nàngcuống quít học bô dáng của tiểu thái giám cúi cúi eo nhỏ, không vộikhông chậm đi tới, phất trần tà tà rũ rủ một bên tay, trông rất ra dánga! Y Y nghĩ thầm trong bụng.
Phải đi ngự thiện phòng tìm điểm tâm để ăn thôi, mới sáng sớm, bụngtrống rỗng, đói đến cồn cào, nghĩ đến đây, đôi môi hồng đào khẽ nhếchlên một nụ cười thích thú, xác định mục tiêu, một đường thẳng tiến ngựthiện phòng.
Nhưng mà, nàng cũng là đã quên, muốn đi ngự thiện phòng nhất định phải đi ngang đình hoa sen!
Một nam tử anh tuấn tiêu sái, một thân trường bào tú điệp đỏ tươi,nhàn nhã ngồi ở tiểu đình châm trà, đột nhiên thoáng qua trong ánh mắttà nghễ xuất hiện một tiểu thân ảnh quái dị từ từ đi tới, tuy là bềngoài trang phục cho thấy là một tiểu thái giám, nhưng bộ pháp cùng tưthế cầm phát trần rất ư là kì cục a!
Đôi mắt hẹp dài lặng lẽ quan sát, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612481/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.