Sương trắng quanh quẩn, Thanh sơn phủ môt màu xanh um tươi tốt, màutrắng của lộ điểu, dòng suối mát lành uốn lượn, đàn chim nhẹ nhàng tungcánh, thỉnh thoảng phát ra tiếng kêu gọi bầy cùng hòa âm với tiếng rócrách của dòng sông, tạo thành một bức tranh thủy mặc sống động hữu tình
“Ngân Nhi.” Sáng sớm hôm sau, Viêm Hi vỗ nhẹ, lay tỉnh thiên hạ đang ngủ say trong lòng.
Mơ hồ chà lau mi mắt, bị ánh dương quang chiếu vào làm cho lóa mắt,lấy tay che đi ánh mặt trời chói chang trước mắt, lai nhìn đến cảnh sắcquen thuộc xuất hiện ở trước mặt, không khỏi kinh hỉ.
“Thanh sơn, thanh sơn! Viêm Hi, chúng ta rốt cục đã trở lại.” nụ cười tươi tắn như hoa lê nhẹ nhàng nở rộ , da thịt trắng nõn lóng lánh sángbóng dưới ánh mặt trời, nàng nằm úp, chồm nửa người trên cửa sổ, hítthật sâu một luồng khí thơm mát, trong lành của vùng rừng núi .
“Ngân Nhi, nàng xem, về sau kia chính là nhà của chúng ta!” Chỉ vàomột ngôi nhà gỗ bên cạnh sườn núi, Viêm Hi tựa sát vào người nàng, đầuhắn đặt lên cánh tay đang đặt trên bệ cửa của nàng, cùng nàng đang tậnhưởng hương thơm của hoa Thiên Âm.
Giữa một biển hoa màu trắng, ẩn ẩn một gian nhà gỗ, ngoại sân có một giàn hoa, trong sân cỏ xanh mát rượi, xa xa, hoa Thiên Âm nờ rộ đưahương, từ xa nhìn lại, đẹp như một bức tranh mùa xuân căng tràn nhựasống, ấm áp mà thoải mái.
“Viêm Hi, huynh đã sớm lén lút dựng nhà gỗ này?” Ngân Nhi kinh ngạckhông thôi, chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612477/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.