Nhìn quanh bốn phía, Tiểu Thanh không biết nên làm thế nào cho phải,nhưng mà lúc này, Ngân Nhi đã lén lút chạy đến cửa sau, chậm rãi mở cửara.
Lén lút bước theo sau nàng, tiểu Thanh thập thò phía sau, cước bộ loạng choạng.
“A…… Ngô!” Nàng vung cánh tay, vẻ mặt hoảng sợ.
Trong phút chốc, một bàn tay với những ngón thon dài, trắng nõn chelấy đôi môi anh đào, nhẹ nhàng dùng lực, cả người đã ngã vào một cái ômấm áp.
Hơi ấm quen thuộc, vòng tay ôm ấp quen thuộc, mùi hương quen thuộckhiến nàng hơi ngẩn ra, nhưng cũng lập tức nhận ra, ý cười trên mặt nồng đậm, chứa chan thâm tình. Ở bên tai, hơi thở nhẹ nhàng khoan khoái kêugọi “Ngân Nhi” lại làm nàng lệ nóng doanh tròng.
“Ngươi…ngươi là ai? mau buông tướng quân phu nhân ra!” Cố ý cườngđiệu bốn chữ “Tướng quân phu nhân”, Tiểu Thanh mặt trắng như tờ giấy,lại cố làm ra vẻ bình tỉnh, liếc nhìn thấy một cây búa mà tiều phu đểlại bên đống củi, không chút do dự, nàng xông lên, nhặt lấy, chỉa vềhướng nam tử một thân áo trắng.
Nhưng mà, hắn chính là liếc mắt nhìn nàng một cái, cúi đầu, khôngthèm để tâm mà quay người, đối diện với Ngân nhi, nhẹ nhàng mà hôn lêncái trán của nàng, động tác ôn nhu như một cơn gió, đôi mắt chưa chanthâm tình.
Ngân Nhi chậm rãi thùy hạ mi mắt, khóe mắt bay xuống một giọt nước trong suốt, nghẹn ngào .
“Viêm Hi, Viêm Hi, Viêm Hi……” Trong lòng ngàn hô vạn gọi phu quân,rốt cục chàng cũng xuất hiện trước mặt nàng, toàn thân không kềm chếđược mà không ngừng run rẩy ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612476/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.