Sương trắng lượn lờ, làn nước ấm áp hơi dao động, trong những chungđồng chạm trổ khổng tước, than củi đang được đốt lên cùng với hươngliệu, thỉng thoảng vang lên tiếng “lách cách”.
Tiểu Thanh đang hầu hạ Y Y, cởi cúc áo màu tím cuối cùng trên kimbào, khi y phục mỏng manh rơi xuống, lộ ra da thịt non mịn, trắng noảnnhư bạch ngọc, nàng dùng mũi chân nhẹ nhàng điểm điểm vào mặt nước thửđộ ấm, sau đó mới từ từ trầm cả thân mình vào, vài thị nữ nhanh chóngrải những cánh hoa thơm ngát xuống ôn tuyền, khung cảnh mờ ảo xinh đẹpnhư chốn bồng lai tiên cảnh, làm cho tâm tình của Y Y thật thư thái,thoải mái.
“Tiểu Thanh.” Đưa lưng về phía nàng, tựa đầu vào bậc gỗ phía trên, Y Y nhìn lên sương trắng quanh quẩn bên cột trụ bằng gỗ đào được sơn sonthiếp vàng, mi mắt khẽ nhắm lại.
“Hoàng phi có gì căn dặn, nước quá nóng hay là quá lạnh ạ?” TiểuThanh nhanh chân tiến lên, đưa tay vào ôn tuyền, cảm thấy độ ấm của nước đã phù hợp.
Đột nhiên, nàng bắt lấy bàn tay của Tiểu Thanh, trong chốc lát đồngtử trong mắt chảy qua một tia kinh ngạc, bàn tay thon dài, xinh đẹp nhưvậy nhưng lòng bàn tay bên trong lại thô ráp, có vài nốt chai sần, nếukhông sờ vào, thật đúng là không phát hiện ra.
“Tiểu Thanh, nghe nói lần trước ngươi bị Khâu Trạch trách phạt , còn đau không?”
Đôi mắt màu bạc mở to sửng sốt, việc diễn biến nhanh chóng ngoài ýmuốn khiến nàng phản ứng không kịp, gương mặt mờ mịt không rõ, còn cótrong mắt toát lên một tia cảnh giác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612469/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.