Trở lại long quân điện, không bao lâu sau, vài vị lão ngự y mệtnhọc chạy vào, lấy số lần hoàng phi bị thương mà nói, bọn họ có mấychân cũng không chạy đủ.
“Xem hoàng phi thương thế ra sao.” Thản nhiên mở miệng phân phó, hắnnhìn chằm chằm con rắn nhỏ vẫn uốn trên ngực người nào đó, đôi mắt màutím mang theo từng trận tức giận.
Các lão ngự y theo thói quen vừa tiến vào liền mở hòmthuốc bắt đầu xem mạch chẩn trị, được miễn không cần thi lễquỳ lạy .
“Hoàng Thượng, hoàng phi mất máu quá nhiều, thân thể suy yếu, hơn nữa còn ngâm mình trong nước lạnh vài canh giờ, cho nên hiện tạicần tắm nước ấm, điều dưỡng một lát là được.” Lần này xem rakhông nghiêm trọng , lão ngự y lau mồ hôi trên trán.
“Không có độc xà, hay miệng vết thương vỡ ra linh tinh gì gì đóư?” Chỉ vào con rắn nhỏ mắt lục, Phù Vân Khâu Trạch nghi ngờ hỏi.
Lúc này, các ngự y mới chú ý tới con rắn nhỏ đang nằm trên lồngngực hoàng phi thè cái lưỡi nhỏ, nét mặt già nua đỏ lên, lại laumồ hôi trên mặt, tiếp tục bắt mạch rồi mới khom người trảlời:“Khởi bẩm Hoàng Thượng, chúng thần không thấy trên người hoàngphi có độc tố, theo hiện tại mạch tượng hoàng phi ổn định thì miệngvết thương cũng không có vỡ ra.”
Nga? Phù Vân Khâu Trạch gật nhẹ cái đầu, tiếp tục mở miệng hỏi:“Các ngươi có biết đó là loại xà nào không?”
Lão ngự y mờ mịt nhìn nhau rồi lần lượt lắc đầu:“Thần không biết.”
Đau đầu nhu nhu huyệt thái dương, Phù Vân Khâu Trạch vung tay, trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612433/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.