Làn váy màu hồng giận dữ tung bay, mắt hạnh như lưỡi dao sắc bén màlại e lệ như đóa Hàm Tu Thảo, sợ sệt đụng chạm, mà lại không thể khôngtràn ra vòng eo mềm mại, ở phía trên phiến lá nho nhỏ, lộ ra nhiều vếtghim tinh mịn, nhìn thì vô hại,nhưng lại có năng lực vô hình bên tronglàm người khác đau đớn.(????)
“Bổn vương cho tới bây giờ vốn không có thua qua!” Hắn giận dữ mắngmỏ , cơ hồ dùng toàn khí lực cùng sức mạnh ở ngón tay đâm vào.
“Phải không?” Y Y cười khẽ, cố ý co lên hai đầu ngón tay, sợi tóc màu đen rung hai cái, ngón tay bị khống chế lại di động lên trước, nhìntrên trán hắn toát ra mồ hôi lạnh, nàng hai mắt loan loan,“Nhớ rõ bảynăm trước, là ngươi nói cho ta trò chơi không cần có cùng một cách,hiện tại, ta sẽ dạy ngươi, trò chơi còn có biện pháp như vậy!”
Hai tròng mắt lạnh lùng, nàng vẫn cảm giác được chủy thủ lạnh nhưbăng ở mặt mình huy động,dòng máu ấm áp dọc theo gương mặt sáng ngời tái nhợt chảy chậm rãi xuống cổ, tứ chi xụi lơ vô lực như con sơn dương chờ làm thịt, vô lực phản kháng.
Thậm chí vết thương ở ngực không lâu trước đây, như cũ làm nàng hàng đêm quanh quẩn ác mộng, tuôn mồ hôi lạnh.
“Tiện dân!” Mẫn Hách cắn răng, phẫn hận nhìn nữ tử làm hắn nhục nhã,không nghĩ tới hôm nay sẽ ở thịnh yến long trọng này bị nàng chuyển bại thành thắng, nội tâm vừa tức vừa hận.
“Tiện? Chỗ nào tiện? Người thắng làm vua, người thua làm giặc, làngươi bại bởi tay ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612425/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.