Mười sợi tóc thật dài ở dưới ngọn nến lửa đỏ nổi lên ánh sáng lạnhnhư huỳnh quang, dần dần buộc chặt, mười ngón khẽ động, ngón tay mảnhkhảnh gắt gao nắm lại,phía trên cánh mũi của nàng xuất hiện vài giọt mồhôi, mắt hạnh mông lung chớp động một cỗ mãnh liệt hỏa diễm, đón gió màtrướng, lại thuận gió mà nặc.(????)
“Vương gia, ngươi sai lầm rồi.” Không biết vì sao, mùi máu tươi trong miệng ngược lại khiến nàng thần kinh reo hò kích động, mười ngón tayhơi rung.
Bờ môi tái nhợt, máu tươi nhiễm trên gương mặt nàng đúng là yêu diễmdị thường, so với Mẫn Hách nguyên bản vốn yêu mị thì có vẻ câu hồn đoạtphách hơn.
Những ai có mặt ở đây đều bị khuôn mặt nàng làm cho rung động, rõràng là gương mặt trái đào thanh tú, vì sao có thể khiến người ta vô tri vô giác cho rằng đó là dung nhan khuynh quốc khuynh thành?
Phù Vân Khâu Trạch mặt ôn nhuận như ngọc cũng có một tầng kinh ngạc,hỗn loạn vui sướng, lại mang điểm ưu sầu, lông mi buông xuống che dấutoàn bộ cảm xúc, mi mắt dưới chỉ lưu lại một ít bóng ngược.
“Có ý tứ gì?” Mẫn Hách lồng ngực bỗng cuồn cuộn, không biết là vìdung mạo của nàng hay vì lời nàng nói, sợi tóc trên tay đang siết hắnsắp chết rồi, khóe mắt thoáng nhìn hoàng Thục phi thần sắc lo lắng, môihắn nhếch lên không nói gì .
“Ma thuật Mộc Hiệp dạy quả nhiên là có mê ảo nhân tâm thuật, bất quá, lần này, sẽ không như lần trước,” Con ngươi của nàng phát ra quangmang(chỗ này ta chém =.=),khom người ,“Lần này, là Khôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612424/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.