Ninh An được cử theo dõi Thiên Băng dọn dẹp đồ sang Khôn Ninh Cung. Ninh An không nói một lời nào mà tỏ ra bí hiểm khiến Thiên Băng càng hồi hộp hơn. Ninh An giúp nàng thu dọn đồ. Nàng chỉ cần bế Minh Khôi đang say giấc ngủ theo.
Vẫn bảng hiệu Khôn Ninh Cung quen thuộc, nàng bước vào cùng Ninh An. Hoàng Thái Hậu, Trúc cô cô vẫn đang đợi nàng. Chắc do không được êm ả đã đánh thức Minh Khôi tỉnh dậy. Thằng bé dụi mắt, than vãn
" Chúng ta lại chuyển nơi ở rồi hả mẫu thân. Chúng ta lại đi đâu vậy?"
Hoàng Thái Hậu cười tươi, đon đả
" Về nhà chứ còn đi đâu nữa!"
Đứa bé theo vô thức quay về phía phát ra âm thanh, thấy bà lão toả ra đầy sự ấm áp với bộ y phục lộng lẫy như chào đón mình. Hơi khó hiểu, liền quay ra hỏi nàng
" Đó là ai vậy mẫu thân, con có quen sao?"
Nàng trìu mến nhìn Hoàng Thái Hậu,mắt có hơi dưng dưng, thả cậu bé xuống
" Mau, mau ra gọi Hoàng nãi nãi đi con"
Thằng bé chạy nhanh như cắt, vụt tới lòng bà
" Hoàng nãi nãi, Hoàng nãi nãi "
Và không quên nhân cơ hội mách tội
" Người sao không xuất hiện sớm, con và mẫu thân bị người ta bắt nạt đoa hu hu..."
" Ai gia tới muộn đã để mẫu thân và chắt chịu khổ rồi!"
Bà nghe thấy bụng đứa bé kêu to như cái trống, phì cười. Vuốt đầu, ra lệnh cho nô tì đưa bé vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nang-dinh-chay-di-dau-vay/2807251/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.