Thanh nhi đầy tâm trạng theo sau nàng, có vẻ rất muốn nói gì đó, nhưng ngay sau đó lại chôn xuống cổ họng. Thấy bộ dạng ấp úng, Thiên Băng liền giục
" Muốn nói gì thì nói đi"
" Tỷ... tỷ người định rời khỏi cung sao ?" Thanh nhi biết nàng chắc chắn sẽ không ở lại đây. Nhưng lại muốn ở bên cạnh nàng, nhưng lại sợ nàng sẽ từ chối
" Muội muốn đi cùng ta sao? Sẽ vất vả đó"- Thiên Băng lấy chiếc lá rơi trên đầu Thanh nhi
Thanh nhi lắc đầu lia lịa
" Sẽ không đâu, tỷ tỷ đi đâu muội đi theo đó. Muội cũng thấy Hoàng cung này ngột ngạt giống tỷ vậy. Mặc dù Hoàng Thái Hậu đối với muội rất tốt cả Trúc cô cô, nhưng...." Có một cảm giác khó nói thành lời, dù có chỗ ở tốt ăn ngon. Nhưng nàng vẫn không thấy thoải mái như ở với tiểu thư nhà mình
Nàng thấy bộ dạng ấp úng của Thanh nhi, cười ha hả
" Thôi được rồi. Tỷ biết mà, với cả không cần muội nói ta cũng sẽ xin Hoàng tổ mẫu mang muội đi. Ta còn phải tìm ý trung nhân, một nhà tốt gả muội đi chứ. Không thể để lỡ tuổi xuân tốt đẹp của muội được"
Nói tới đây Thanh nhi mặt đã đỏ ửng xấu hổ
" Muội mới không lấy chồng đâu. Muốn ở với tỷ cơ "
...........
Dưỡng Tâm Điện, Tiểu Thuận Tử định báo cho Hoàng đế biết. Thiên Băng ra hiệu không cần. Nàng đứng khoanh tay trước cửa nhìn Đoan Minh Vương đang dạy Minh Khôi đọc sách, viết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nang-dinh-chay-di-dau-vay/2807211/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.