Ngày hôm đó, Thiên Băng đi tìm kiếm suốt đêm cho tới trời sáng. Ở dưới vực là một con suối, nhưng chỉ tìm thấy xác của Mộ Thắng, còn Đoan Minh Vương lại không hề thấy tung tích. Tay và chân lần mò dưới nước đã lạnh cóng từ lâu, nhưng vẫn tiếp tục tìm. Dù cho Đoan Minh Triệt nói gì đi nữa, cho tới khi trước mắt chỉ là bóng tối, không còn ý thức, rơi vào mê man, Nàng mới ngừng lại. Đoan Minh Triệt giao việc tìm kiếm cho Sát La, còn hắn đưa nàng về Kinh thành. Hắn cũng rất lo lắng cho hoàng huynh, nhưng cứ như thế này chưa tìm thấy Đoan Minh Vương, Thiên Băng cũng sẽ mất mạng vì tìm kiếm. Có lẽ Minh Khôi sẽ là giải pháp và liều thuốc tốt nhất của nàng. Nàng sốt cao cả quãng đường về Kinh thành. Miệng mê man không ngừng gọi Đoan Minh Vương, người liên tục run rẩy, toàn thân toát mồ hôi. Lúc hắn trở về Hoàng cung, thân thể nàng vẫn chưa có dấu hiệu của hồi phục. 1 tháng sau, Các Thái y vẫn lắc đầu, bởi thân thể nhiễm hàn khí quá cao. Cộng thêm có vẻ người không muốn tỉnh dậy, luôn chìm đắm trong một giấc mơ nào đó. Có lẽ đau khổ khiến nàng không muốn tỉnh dậy để đối diện sự thật nữa. Cách tốt nhất là chỉ có thể tìm ai có khả năng đánh thức. Bằng không sẽ vẫn miên man như này. Minh Khôi liên tục túc trực, nhìn mẫu thân hiện tại hắn bất lực. Đoan Minh Triệt lui về phía sau để lại không gian cho hai mẹ con. Minh Khôi vì quá dồn nén những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nang-dinh-chay-di-dau-vay/2807198/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.