Phi Hoa Ngọc lẳng lặng nhìn Bạch Tiểu Thố, mím môi không nói.
Hôm nay Tiểu Thố nhi cái gì cũng biết rồi, nàng nhất định sẽ không dễ dàng tha thứ cho hắn!
Bàn tay run rẩy từ từ lau ngực không ngừng chảy máu của mình, Phi HoaNgọc kéo môi nhẹ nhàng cười một tiếng, trong con ngươi dài hẹp tràn đầyưu thương, "Nàng là đồ đệ của vi sư, ngươi cũng là đồ đệ của vi sư,nhưng vi sư lại cứ cưng chiều ngươi! Nàng chết là bởi vì nàng nói chongươi bí mật của vi sư. Mà bí mật này, vi sư cũng không muốn để chongươi biết được, nhưng nếu ngươi biết được, chắc chắn hận vi sư!"
Hắn làm nhiều chuyện lợi dụng Tiểu Thố nhi như vậy, sao nàng có thể tha thứ cho hắn!
Bạch Tiểu Thố nhìn Phi Hoa Ngọc trước mắt vô cùng yếu đuối, không ngừnglắc đầu, tựa hồ đang không tin những gì tất cả mình chứng kiến, ngheđược.
"Sư phụ thối, ta không biết người có thâm thù đại hận gì, nhưng ngườicũng không thể giết chết một người vô tội! Nàng mới thật sự là Bạch Tiểu Thố, mà ta chỉ là giả thôi!"
Nàng không giải thích được tới thời không này, bị cuốn vào trong mộtcuộc tranh đấu không giải thích được, cuối cùng mới phát hiện, ngườithân nhất bên cạnh mình mới đúng là kẻ địch lớn nhất của mình!
"Vi sư phân biệt được rất rõ ràng hai người các ngươi, mặc dù diện mạocác ngươi giống nhau, nhưng tính tình hoàn toàn bất đồng. Tính tìnhngươi hoạt bát đáng yêu, vi sư thích ngươi nhiều hơn thích nàng!" Tiếngnói của Phi Hoa Ngọc rất nhẹ, cơ hồ là hơi thở mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nang-dam-khong-dong-phong/1577263/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.