Tuổi của Dạ Lăng Hoàng Du tuy nhỏ, nhưng đến cùng vẫn là hoàng tử, gặp đại sự cũng biết năng nhẹ. Hắn cắn môi: “Phụ hoàng, nhị thần muốn nói chuyện với người.”
Nghe câu này của hắn, người bên cạnh sửng sốt một chút, Chiêu Vũ đế ra hiệu hắn cùng mình đi đến lều vải cách đó không xa, không cho kẻ khác đến gần, lúc này mới lên tiếng: “Nói đi.”
“Mới vừa rồi, thích khách là thấy nhi thần đi lạc mới hướng về phía nhi thần. Nếu không phải có nhị ca, nhi thần nhất định không phải là đối thủ của bọn chúng. Mặc dù nhị ca trúng tên, cũng làm đối phương bị thương nặng, thời điểm bọn chúng hốt hoảng đào tẩu đã làm rơi vật này. Dạ Lăng Hoàng Du khó xử mím môi, móc ra từ trong tay áo một lệnh bài. “Phụ hoàng vẫn là tự mình xem đi"
Chiêu Vũ đế với nhận lấy, liếc mắt liền thấy được chữ Trữ ở trước lệnh bài, mở to hai mắt. Ngoại trừ Ngự Lâm quân trong cung, bình thường phần lớn đeo lệnh bài là tư binh của Hoàng tộc hoặc của tư bình trong phủ quan lại. Mà có thể viết chữ “Trữ” ở trên lệnh bài, ngoại trừ vị nhạc phụ Trữ quốc công quyền cao chức trọng kia ra, đầu còn có thể có người ngoài nữa. “Ông ta thật to gan!”
Đây cũng không phải là lần đầu tiên lão Thất bị ngộ hại, thậm chí lần trước còn dính líu đến lão tam mà hắn thương yêu nhất. Qua một hồi lâu, Chiêu Vũ đế mới trầm trọng, thở ra một hơi. Hắn chăm chú nắm lấy lệnh bài kia, giấu ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-len-ngoi/1649099/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.