Mai Ngọc Dương nhìn hắn, không nói gì, nhưng biểu tình trên mặt ngưng trọng hơn mấy phần. Dạ Lăng Chi nguyệt cách nàng rất gần, bên trong ánh mắt sáng bên nửa trò đùa nửa nghiêm túc hỏi: “Ta có phải là có bệnh gì kỳ lạ hay không?”
“Đúng vậy.”
Mai Ngọc Dương chắc chắn mà gật đầu: “Huynh có bệnh, biết mình bị bệnh gì không?”
“Là bệnh gì?”
“Tâm bệnh! Trên người ái thiếp của huynh trúng một thứ gọi là độc tình, khống chế thể xác và tinh thần của huynh. Nếu như huynh có hành động không yêu nàng ta, thứ kia liền trừng phạt huynh”
Nói nhiều rồi còn tức giận nữa.
Nàng cảm nhận được dị dạng ở trên đùi, nhìn xuống xong ngẩng đầu dò xét hắn: “Huynh thoa thuốc giúp ta. Sao đột nhiên huynh lại có lòng tốt như vậy?”
“Hôm nay, sai lầm đều do ta, cho nên..."
Lúc này nàng cười: “Ôi, vương gia cũng biết nhận sai nữa, thật sự quá ly kỳ rồi.”
“Câm miệng!”
Dạ Lăng Chi nguyệt không nhịn được muốn giữ mặt mũi, xoay người bỏ đi, đi đến một nửa lại nhắc nhở nàng: “Ta luôn cảm thấy chuyện kia vẫn chưa xong, chính nàng nên cẩn thận một chút, làm việc đừng quá mức rêu rao".
“ Huynh quan tâm ta?”
“Dĩ nhiên không phải” Hắn phất tay áo, nhanh chóng bỏ đi, để lại một câu: “Ta sợ nàng gây phiền toái cho ta".
Lúc này trong hoàng cung, còn có một người bừng tỉnh từ ác mộng.
Hạ phi lau đi mồ hôi lạnh ở trên trán, gọi nha hoàn hầu hạ ở ngoài cửa. “Người đâu, đi xem thử, Thất điện hạ có ngủ ngon giấc không.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-len-ngoi/1649095/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.