“Huynh, rốt cuộc huynh muốn làm gì?”
Mai Ngọc Dương trừng hắn, luôn cảm thấy người này lòng dạ không tốt.
Dạ Lăng Chi nguyệt vẫn giữ vẻ mặt trong trẻo lạnh lùng, như là không nghe được lời của nàng. Mai Ngọc Dương len lén thầm mắng hắn âm tình bất định ở trong lòng, đang mắng hăng say thì Dạ Lăng Chi nguyệt đi được nửa đường lại đột nhiên ngừng lại. Đầu nàng bởi vì dừng lại mà va vào ngực hắn một cái, nàng nghi ngờ nhìn về trước, chẳng biết lúc nào Sở băng đã đứng ở trong đình, đang u oán rưng rưng mà nhìn bọn ho.
Dạ Lăng Chi nguyệt giật giật hầu kết: “Băng nhi làm sao nàng lại đứng ở chỗ này, không về viện nghỉ ngơi?”
“Thiếp thấy Vương gia ở trong cung một lúc lâu chưa về quả thực không yên tâm chuyện xảy ra ở An vương phủ hôm nay, lo lăng Vương gia đã xảy ra chuyện gì, sao có thể ngủ được chứ. Nàng ta nói xong lại đặt tầm mắt ở trên người Mai Ngọc Dương, tự giễu cười một tiếng: “Bây giờ nhìn lại, chỉ sợ là thiếp lo lắng quá dư thừa rồi, Vương gia cùng Vương phi sống chung ân ái, thiếp… thật lòng cảm thấy vui mừng thay".
Ngoài miệng nói vui mừng nhưng lại mím chặt môi, mở to đôi mắt muốn khóc, dáng vẻ đau thương oán thán cực điểm kia không biết cho ai nhìn.
Mai Ngọc Dương lười nói chuyện với nàng ta, mới vừa muốn mở miệng bảo Dạ Lăng Chi nguyệt thả xuống.
Ai ngờ cánh tay của Dạ Lăng Chi nguyệt đột nhiên buông lỏng một cái, cả người Mai Ngọc Dương không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-len-ngoi/1649093/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.