Chương trước
Chương sau
Yến Xu cười nói: "Thúy Yên cô nương có cuộc sống tốt, lại biết làm việc, chả trách khiến người ta thích như vậy! Hôm trước ta còn nghe thấy có người khen nàng ở chỗ Thái hậu!"
A, không phải vì Thái hậu mà đến tìm nàng sao, nàng cũng sẽ không giấu diếm.
Quả nhiên Vương Chiêu nghi nghe xong ngừng một lát, lập tức nói: "Ai khen nàng?"
Yến Xu mặt không đổi sắc tim không đập mạnh: "Trần Thượng cung nha! Hôm qua lúc ta đến cung Từ An, đúng lúc đụng phải Trần Thượng cung và Thái hậu đang nói chuyện, Trần Thượng cung nói, Thúy Yên cô nương là một người vô cùng thông minh ở trong hậu cung, còn đặc biệt có lòng hiếu thuận, nghe nói trước đó còn tự tay làm một cái đeo trán cho Thái hậu, trên khăn đeo trán còn cố ý khảm một viên mã não đỏ, chất lượng thật sự rất tốt."
Nghe lời này, Thúy Yên lập tức sửng sốt.
Vương Chiêu nghi cũng sững sờ, nhìn Thúy Yên đầy nghi ngờ.
Yến Xu dựa theo dưa của hệ thống thả tiếp tục nói: "Nghe nói lúc hè còn làm một bộ tẩm y bằng lụa mềm cung kính tặng cho Thái hậu, kĩ thuật may tốt đến mức cả Thái hậu cũng khen ngợi."
Lụa mềm?
Vương Chiêu nghi lại ngừng một lát.
__ không phải nàng ta vừa vặn mất một bộ vật liệu may mặc lụa mềm trong lúc hè sao, còn khiến nàng ta vô cùng đau lòng...
Yến Xu lại cười nói với Thúy Yên: "Phải rồi, còn có mấy cái khăn lụa, cũng là ngươi tặng cho Trần Thượng cung, bà ta nói hoa mà ngươi thêu trên khăn vô cùng đẹp..."

Còn chưa có nói xong, lại thấy Vương Chiêu nghi xoay người cho Thúy Yên một cái tát, mắng: "Được nha, mã não đỏ? Lụa mềm? Còn có khăn lụa? Hóa ra tất cả những thứ này đều là ngươi lấy trộm? Còn tặng cho Thái hậu? Hay cho nha đầu ngươi! Ta cũng không biết ngươi có tâm tư như vậy!"
Thúy Yên bị đánh tỉnh, khôi phục tinh thần vội vàng che mặt nói: "Chủ tử, ta không có, ta thật sự không có làm! Chuyện này chuyện này đều là nàng nói bậy!"
Yến Xu lại che miệng đầy kinh ngạc: "Thì ra Chiêu Nghi không biết việc này? Ai nha, thật trách ta quá lắm mồm! Không nên tổn thương tình cảm của mọi người mới phải!"
Vương Chiêu nghi lại kích động tát Thúy Yên hai cái, ngực phập phồng thở hổn hển mấy ngụm khí lớn, lúc này mới hung ác nói với Yến Xu: "Quản người của ngươi cho tốt vào, lần sau còn nói bậy bạ, ta nhất định sẽ bẩm báo với Quý phi xé miệng của nàng!"
Vừa nói vừa đằng đằng sát khí nhéo lỗ tai Thúy Yên rời đi.
Yến Xu đưa mắt nhìn mấy người đi khỏi.
Đợi đến khi trong phòng yên tĩnh lại, Nhẫn Đông và Liên Tâm đều kinh ngạc nhìn về phía Yến Xu: "Lời chủ tử vừa nói là thật sao? Thúy Yên thật sự lớn gan như vậy?"
Yến Xu bày ra vẻ không liên quan tới mình kéo: "Có phải thật hay không, nàng ta trở về điều tra một chút chẳng phải đã biết rồi sao? Các ngươi nhớ đi xem náo nhiệt."
Hai người vội vàng gật đầu nói được, trong lòng đã không nhịn được nóng lòng.
Xem náo nhiệt ai lại không muốn!
Lại thấy Yến Xu dặn dò các nàng: "Lần sau còn có chuyện như việc lấy phấn hôm nay, không tranh không đoạt không nhiều lời, nhanh chóng quay về là được."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.