" Đúng rồi. Trong sách cũng từng nhắc rất rõ tên người sáng tạo ra nó.... Sao mình có thể mắc sai lầm như vậy được? Hao tâm tổn sức luyện thứ đó, cuối cùng lại trở thành trò cười rồi." - Giang Thành vừa kinh hãi nhớ ra, thầm nghĩ mà run sợ đến co rút người lại.
Hạ Thất Phượng nhìn đứa trẻ với vẻ mặt lạnh tanh, vô cùng đáng sợ. Không cần nhìn tới gương mặt, chỉ ánh mắt thôi cũng đủ tra tấn tinh thần.
" Liễu Hạo!" - Hạ Thất Phượng nghiêm túc gọi tên.
" Có đồ đệ!" - Liễu Hạo bất giác như thói quen đã có từ lâu liền lễ phép đáp lại.
" Đồ đệ?" - Một số người không rõ liền hỏi.
" À..à..à... xin lỗi xin lỗi. Ta quên mất. Người chưa từng nhận ta là đồ đệ. Nhưng mà nhất tự vi sư, bán tự vi sư. Công ơn người lúc trước dạy ta luôn khiến ta nhớ mãi không quên." - Liễu Hạo ngại ngùng nói.
" Vậy...ngươi đã dạy cho đệ tử của ngươi thứ gì?" - Tiếng người lạnh lùng áp sát đến, gây một sát thương tinh thần cực lớn.
Tốc độ di chuyển này cũng quá nhanh rồi. Chưa tới một giây đã từ giữa điện áp sát đến sau lưng Liễu Hạo. Thật sự đáng gờm.
" Ta cũng chỉ dạy chúng những gì ta biết thôi." - Liễu Hạo sượng sùng nói.
Sát khí đang dần dần vây lấy.
* Rắc rắc rắc * tiếng các khớp tay được khởi động.
" Ôi chết rồi!" - Liễu Hạo nói rồi buột phải lùi lại mấy bước để tránh né.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-nu-de/2919113/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.