Đêm đó, Sơ Mạn bắt ép Tiểu Quang dạy cô đủ thứ. Nắm được không ít pháp đạo. Con bé làm tất cả cũng chỉ muốn bảo vệ và giúp sư phụ tỉnh lại. Nhưng hình như ngày đã dài, cơn mệt mỏi tận cùng ập đến khiến con bé không thể chống lại, nhanh ngã gục xuống trong lúc đang truyền linh lực vào người Hạ Thất Phượng.
" Mới đó đã không chịu nổi! Bỏ đi, vẫn là nên kiên nhẫn chờ đợi!" - Tiểu Quang có chút tức giận, như là vẻ một cơ hội hiếm có đã vụt mất ngay trước mắt.
" Sơ Mạn! Có ở đó không?" - Tiếng Tiểu Ái ngoài cửa vọng vào.
Tiểu Quang lập tức căng thẳng. Cô bước tới đặt Sơ Mạn ngăn ngắn vào đệm đắp chăn như thể đã ngủ, sau đó nhanh chóng hóa thành khối cầu sáng, nhân lúc Tiểu Ái mở cửa mà lẻn ra ngoài.
Tiểu Ái sau ngày dài làm việc mệt mỏi tranh thủ đến thăm Hạ Thất Phượng một chút, cũng là ghé qua coi tình hình của Sơ Mạn. Bởi Đào Nhi thường nói, Sơ Mạn túc trực xuyên ngày đêm không màn ăn uống. Đến tối muộn vẫn không chịu nghỉ ngơi.
" Ngươi đến ngủ cũng muốn bảo vệ A Phượng! Xem ra vẫn còn lương tâm... Đỉnh phượng hoàng ngày càng yếu đi!... A Phượng từ lúc quen biết cô, ta chưa từng thấy cô yếu đến mức này... Mau tỉnh lại đi!" - Tiểu Ái nói rồi đến bên cạnh giường nhìn Hạ Thất Phượng từ xa, buồn bã nói.
" A Phượng! Ta cũng không phải cố ý! Nhưng mấy nay đi với bà cô già kia! Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-nu-de/2919093/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.