* Loạt soạt* tiếng lá động đậy.
" Ai đó!" - Xuân Thu cảnh giác.
" Là nô tỳ!... Tiểu thiếu chủ!... Người nên về liều nghỉ ngơi một chút không?... Nô tỳ đã dựng lều xong rồi!" - Đào Nhi lễ phép nói.
" À! Ta lát nữa sẽ đến ngay!" - Giản Sơ Mạn cũng lễ độ đáp.
" Được rồi! Thích đi chơi ở đâu thì cứ đi đi! Ta đi xem sư phụ của ngươi!" - Xuân Thu nói rồi xoa đầu con bé sau đó liền rời đi.
Chơi!!! Quả thật bây giờ vẫn còn sớm, chủ là đi đường quá mệt. Nhưng mà bảo ngủ liền thì sao mà ngủ nổi! Cho nên giờ mấy người bọn họ dựng lều xong còn đang nghỉ ra mấy trò để giải khuây kia kìa.
" Bên trong nơi này thật đẹp đó!... Trong rất trong lành!... Bên ngoài có rừng, chúng ta ra đó hái ít nấm về nướng lên, nghe có được hay không?" - Giang Thành vui vẻ nói.
" Không được! Bên ngoài không có pháp trận!" - Hạ Thất Phượng đang ngồi ngay ngắn xem tấu sớ nghiêm túc nói.
" Ở chỗ xa như vậy mà cũng nghe được sao?" - Đám nhỏ nhỏ tiếng bàn tán.
" Nhưng mà pháp trận gì? Bên ngoài có thứ gì sao?... Trưởng môn nói bên ngoài không có, chẳng lẻ bên trong... Có sao?" - Một đứa nhỏ có hơi sợ hãi lên tiếng.
Chốn rừng thiên nước đọng này, tuy quang cảnh đẹp những vẫn là quá hoang sơ rồi. Đương nhiên có thể là... có ma quỷ gì đó chăng.
" Mấy cái đứa đại ngốc này!... Các ngươi tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-nu-de/2918991/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.