" Sư phụ!" - Giản Sơ Mạn giọng có chút run run nói.
" Làm sao?... Ấm ức cái gì!" - Hạ Thất Phượng vẫn vẻ lạnh lùng như thường ngày nói.
" Con...con không sao! Chỉ là trong lòng có chút hỗn tạp... Không biết sao mới thỏa cho nên có chút không vui." - Giản Sơ Mạn uất nghẹn nói.
Hạ Thất Phượng không đáp, chỉ dùng một ánh mắt lạnh nhạt nhưng vương chút đượm buồn. Y như hít lấy chút không khí, tự làm mình an tĩnh. Sau đó lựa chọn phất lờ con bé, tiến qua một bên mà đặt lưng, quay mặt vào vách lều mà nghỉ ngơi.
" Sư phụ!... Con nghĩ nếu như người nói nhiều hơn một chút... Có thể hòa đồng với người khác... Nếu như người đã nhận con làm tiểu thư Tam gia, là mẫu thân trên danh nghĩa của con... Con có thể phân ưu với người mà... Giúp người không bị áp lực đè nén, có thể sống tốt một chút!" - Giản Sơ Mạn có chút xúc động nói.
Xuất phát từ tình nghĩa nhưng kết thúc lại ở nơi tim... Giản Sơ Mạn là nữ sinh chuẩn bị bước sang tuổi 18, cô là con người của thế giới khác, lại còn là một hắc liên hoa có xu hướng phản nghịch. Đương nhiên cô không thể có được dáng vẻ thánh mẫu cứu thế nào cả. Không có một lý do cao thượng nào để bao biện hay tâng bốc... Tình cảm của Giản Sơ Mạn dành cho Hạ Thất Phượng là xuất phát từ lòng thương hại.
Thương hại cho một nữ nhi phải trải qua bao điều bất hạnh. Đó là sự thương hại cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-nu-de/2918990/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.