Nghe nói nhiều cô gái một khi đã cótrực giác về chuyện gì đó liền không còn tin vào sự thực nữa, đối vớicâu nói này Chu Hiểu Nghiên bán tín bán nghi. Cô vừa hay chính là kiểucon gái nhiều khi cảm tính mạnh hơn lý tính, hơi có chút tin tưởng quámức vào trực giác.
Lúc này trực giác nói với cô, biểu hiện “trái tim đi lạc” của bạn trai Cao Tường đang lái xe có lẽ liên quan đến người phụ nữ mười mấy phúttrước bọn họ gặp ở cửa quán cà phê Lục Môn.
Cô nhớ lại một thoáng kinh hồng lúc đó.
Cô và Cao Tường bước ra khỏi quán cà phê, cô gái đó đi từ phía đốidiện đến, tóc dài đến vai, vóc dáng trung bình, thân hình mảnh khảnh, áo cardigan len đan tay ngắn màu lam phối với chiếc quần bò mài trắng,trên khuôn mặt không trang điểm đeo chiếc kính râm màu trà đậm, nhìntổng thể rất bình thường. Điểm duy nhất thu hút sự hứng thú của cô làchiếc cặp cô ấy đeo trên vai, vải canvas màu đỏ đi kèm dây kéo màu bạc,còn treo một dây trang trí màu bạc nho nhỏ, trông có thể đựng vừa mộtchiếc máy tính bảng cỡ nhỏ, nhưng hoàn toàn không giống với những chiếctúi đựng máy tính đơn điệu khác, trông mềm nhẹ và như đồ thiết kế, côvừa nhìn liền thấy thích, nhưng vẫn chưa đến mức đường đột đi hỏi mộtngười lạ về nhãn hiệu của nó.
Cao Tường vội vàng nói với cô: “Đợi anh chút.”
Anh bước qua nói mấy câu với cô gái đó, cô gái lấy vở và bút từ trongtúi ra, viết nhanh một dòng chữ, xé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-o-ben-kia-bo-thoi-gian/2382992/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.