Trần Lập Quốc điều trị ở viện tim mạch trên tỉnh, Cao Tường cũng quay về trên đó làm việc để dễ bề chăm sócông ngoại. Anh nghe được từ chỗ bố tin Trần Tử Huệ làm thủ tục bảo lãnhtại ngoại khám chữa cho Trần Tử Du, không khỏi kinh ngạc: “Cậu chỉ bịthương ngoài da, lúc đó bác sĩ cũng bảo không có vấn đề gì lớn, đáp ứngđược điều kiện bảo lãnh khám bệnh ư?”
Cao Minh hiển nhiên không hài lòng với cách làm của vợ: “Lần này mẹ connáo loạn không phải dạng vừa đâu, làm cho Trần Tử Du cái giấy chứng nhận bị di chứng chấn thương sọ não với tụ máu trong chờ xét nghiệm chưa kể, còn đi khắp nơi báo án vụ Tả Học Quân, nói rằng ông ấy thân là nhânviên công vụ của quốc gia lại lợi dụng chức vụ lấy việc công trả thùriêng, còn bảo cục công an ngầm thông đồng dung túng cho hành vi hànhhung của ông ấy. Bên chính quyền sợ ảnh hưởng xấu nên không thể khôngnhượng bộ đồng ý cho Trần Tử Du bảo lãnh tại ngoại.”
Cao Tường hơi cạn lời, chỉ đành bảo: “Ít nhất khoảng thời gian này cũngkhiến Trần Tử Du tuyệt đối ngoan ngoãn chờ trong nhà đi.”
Nhưng vẻn vẹn chưa đầy một tuần sau, Cao Tường lại nhận được điện thoại của mẹ gọi đến, Trần Tử Du đột nhiên mất tích.
“Nếu lỡ nó lên tỉnh tìm con, con nhất định phải...”
Điện thoại bị ông Cao Minh đoạt lấy, nói rõ ràng: “Đừng nghe mẹ con,cảnh sát đang truy bắt nó, không chừng sắp tới sẽ ra lệnh truy nã ngay.Nếu nó đến tìm con, con tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-o-ben-kia-bo-thoi-gian/2382986/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.