Cung Viễn Tu ôm Vu Thịnh Ưu một đườngsôi nổi trở về phòng, ôm nương tử nhà mình, đổ về hướng giường, haingười song song ngã trên giường, Cung Viễn Tu áp trên người Vu Thịnh Ưu, vui rạo rực nhìn nàng, vì sao hắn lại thích nương tử nhà hắn đến vậy?Thật sự rất thích.Cung Viễn Tu gục đầu xuống hôn nhẹ lên mặt Vu Thịnh Ưu, nàng đỡ lấy đầu hắn, ha ha cười không ngừng hỏi:“Làm chi vậy.”“Hôn nhẹ a.” Cung Viễn Tu ngẩng đầu, trông mong nhìn nàng:“Không được sao?”“Cũng không phải không được a.” VuThịnh Ưu mặt đỏ lên, nàng không chịu nổi ánh mắt giống như con chó nhỏnày của hắn , mỗi lần, hắn nhìn nàng như vậy, toàn thân nàng mềm nhũn,tim đập gia tốc, hắn nói cái gì nàng cũng sẽ không cự tuyệt.Trong lúc Vu Thịnh Ưu thất thần, CungViễn Tu vừa hôn môi, hai má của nàng, vừa mở vạt áo của nàng ra, cái yếm tơ lụa màu đỏ như lửa rất nhanh lộ ra.Vu Thịnh Ưu sửng sốt một chút, nuốt một ngụm nước miếng, nhỏ giọng hỏi:“Viễn Tu, ngươi đang làm gì?”“Cởi quần áo của nàng a.” Cung Viễn Tutrả lời trực tiếp, vừa cởi vừa dùng ánh mắt mà Vu Thịnh Ưu khó chống đỡnhất nhìn nàng hỏi:“Không được sao?”“Cũng không phải không được a……” VuThịnh Ưu gãi gãi tóc, hai mắt lóe sáng, đáng giận! Mỗi lần hắn nhìn nàng như vậy, nàng lại muốn lao lên, lại muốn hóa thân thành lang sói! Angao ngao ngao ngao ngao ngao ngao ~~!Nghiêng đầu, lau nước miếng, đã lâumình không thấy hưng phấn như vậy ! Nhưng mà, đây là Viễn Tu đáng yêu a! Là Viễn Tu chỉ số thông minh còn không đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-xuyen-qua-hao/1632282/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.