Vu Thịnh Ưu thẳng tắp chạy về Cung giabảo, nàng chạy thẳng từ hậu viện tới trung đình, bởi vì chạy nhanh,miệng vết thương của nàng hơi hơi đau, nàng ôm ngực, chậm rãi ngồi xổmxuống bên cạnh ao sen, mồ hôi lạnh tinh mịn toát ra, nàng cau mày, nhìnphía trước, gắt gao nắm tay trái chính mình, cảm thấy càng đau đớn, chỉnghĩ đến Bàn Tử, tâm lại đau nhói, nàng cắn răng, chịu đựng, gắt gao cắn răng, lại vẫn nhịn không được, nhìn nước ao mà hét to:“Ngu ngốc! BànTử! Ngươi là đồ ngu ngốc! Ngươi là đồ ngu ngốc! Ô ô –”Kêu, kêu, chính nàng cũng không ý thứcđược, nước mắt sớm đã rơi ướt hai gò má, hắn nghĩ rằng nàng thật là kẻngu ngốc sao? Hắn nếu thật sự luyện được thần công, Mạt Nhất cần gì phải tức giận như vậy, hắn nếu thật sự luyện thành, làm sao có thể bị mộtquyền của nàng đánh ngã.Tình nặng như vậy, làm sao nàng có thể nhận.Yêu sâu như vậy, làm sao nàng có thể báo.Nàng không có tư cách, cũng không cókhả năng, cho nên nàng chỉ có thể làm bộ như không biết, cho nên nàngchỉ có thể quay đầu rời đi như vậy, chỉ có thể tuyệt tình tuyệt ý nhưvậy.Nàng cũng không muốn như vậy, nhưng nàng không thể không làm như vậy!Nàng không thể cho hắn một chút hyvọng, không thể đối xử tốt hơn với hắn, bởi vì tình yêu của hắn khôngthuộc về nàng, nàng không thể đón nhận, tình yêu của hắn tốt đẹp nhưvậy, thuần túy như vậy, không mang một chút tạp niệm, toàn tâm toàn ý,một nụ cười, một suy nghĩ, cũng đều hướng về nàng, làm sao để đối vớinàng tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-xuyen-qua-hao/1632281/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.