Sáng sớm, Vu Thịnh Ưu hai mắt vì khóc mà vừa sưng, vừa hồng.Cung Viễn Tu buồn cười nhìn nàng:“Khóc sưng mắt như vậy, hôm nay đừng luyện kiếm .”Vu Thịnh Ưu cố trừng mắt nhìn hắn, bĩu môi nói:“Ta muốn đi.”Nói xong bò từ trên giường xuống, quầnáo trên người nàng vẫn chưa thay đổi, vẫn là bộ đồ trong suốt hôm qua,bởi động tác đứng dậy của nàng, mà ảnh hưởng tới Cung Viễn Tu.Cung Viễn Tu ánh mắt căng thẳng, lúc Vu Thịnh Ưu đi qua bên người hắn, xuống giường, hắn vừa nhấc chân, VuThịnh Ưu bị vấp phải,“Xoát” một cái ngã trên người hắn.Cung Viễn Tu đỡ lấy nàng, ôn nhu nói:“Cẩn thận một chút.” (Tu ca cố ý phải không = = )Hắn nhìn nàng thật sâu, bàn tay hắn ômtrên eo nhỏ của nàng, chạm vào làn da nàng, nóng bỏng, hắn cúi đầu nhẹnhàng nhắm mắt lại, tìm môi của nàng, không nghĩ lại “Ba” một tiếng.“Dừng tay.” Chiết phiến trong tay VuThịnh Ưu không chút khách khí đập vào đầu hắn, Cung Viễn Tu mở mắt ra,bất đắc dĩ sờ sờ mũi thở dài, một buổi tối hắn bị nàng gõ vô số lần,thiên hạ đệ nhất cao thủ như hắn, cư nhiên bị một nữ tử gõ đầu, hơn nữanói không chừng về sau ngày nào cũng sẽ bị gõ như vậy……“Ngươi đừng tới gần ta, từ hôm nay trở đi ta ăn chay niệm phật, thanh tâm quả dục.”
Cung Viễn Tu chọn chọn mi, rất là buồnbực, thê tử của chính mình làm ni cô, nói vậy không phải là hắn phải làm hòa thượng sao? Nhìn người nào đó vẻ mặt thập phần kiên định xuốnggiường mặc quần áo, hắn chọn mi cười, quên đi, cho nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-xuyen-qua-hao/1632269/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.