Vu Thịnh Ưu hiện tại tâm tình sungsướng , thậm chí có chút hưng phấn không hiểu rõ, Cung Viễn Tu ở thưphòng làm việc, nàng đặc biệt muốn cùng hắn ở một chỗ, vì thế cầm mộtquyển tiểu thuyết ngồi trên ghế bên cửa sổ trong thư phòng lật xem ,nhưng tiểu thuyết cổ đại luôn luôn có chút trúc trắc khó hiểu, mà trongtruyện tình cảm thể hiện không rõ ràng, H lại càng không cần phải nhắctới, tiểu thuyết như vậy đối với Thịnh Ưu mà nói, không có lực hấp dẫn,chưa đến hai canh giờ, nàng đã chịu không nổi , nhàm chán muốn tìm chỗlăn lộn, ngoài cửa sổ bươm bướm nhẹ bay, hoa tươi nở rộ, gió nhẹ mâybay, thật sự là thời tiết tốt để du ngoạn a.Vu Thịnh Ưu quay đầu nhìn Cung Viễn Tu, hắn vẫn giống hệt như mấy canh giờ trước, thẳng tắp ngồi trên ghế, tinh tế lật xem sổ sách. Đã làm cả ngày, hắn cũng nên tan tầm đi? Làm việcnhiều như vậy, sao có thể vào đầu chứ? Một ngày nay, trừ bỏ lật trang,viết chữ, cũng không thấy hắn làm gì khác.Vu Thịnh Ưu liếc mắt nhìn. Cầm lấy một củ lạc trên bàn trà, thừa lúc hắn không chú ý, bắn qua như ám khí.Cung Viễn Tu mắt chưa nâng, thân chưa động, củ lạc cư nhiên bay lệch qua ót hắn.Vu Thịnh Ưu hơi ngẩn người, ách, khôngnghĩ tới, công phu ám khí của mình hiện tại lại kém như vậy, cư nhiênkhông thể đánh trúng mục tiêu, không được! Nàng thử lại lần nữa.Nghĩ như thế, nàng lại cầm hai củ lạclên, “Hưu”“Hưu” nhắm vào đầu hắn, nhưng chuyện kì quái lại xảy ra, củlạc thậm chí còn không đụng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-xuyen-qua-hao/1632268/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.