Trong mật thất u ám, chỉ có mấy ngọn đèn trên tường lóe ra ánh sáng mờ mờ.Phía trên,một nam nhân ngồi trầm tư. Dung mạo hắn bị ẩn trong bóng tối, chỉ có thể nhìn qua bóng dáng:“Vẫn chưa bắt được Vu Thịnh Ưu?”Quỳ gối phía dưới nam tử đó là một hắc y nhân. Hắc y nhân thân mình hơi hơi run:“Vu Thịnh Ưu lúc trước vẫn đượcQuỷ Vực Môn bảo hộ, thuộc hạ phái người nhiều lần xuất thủ, nhưng đều bị Quỷ Vực môn phát hiện, thuộc hạ –”“Không cần giải thích, Vu Thịnh Ưu rờikhỏi Quỷ Môn đã ba ngày, vì sao còn chưa bắt được?” Nam nhân kia mởmiệng ngắt lời hắn, thanh âm không nhanh không chậm.Hắc y nhân trên trán nhất thời toát ramồ hôi:“Vu Thịnh Ưu rời khỏi Quỷ Vực Môn, có nghỉ ngơi một ngày tại mộtkhách sạn, thuộc hạ vốn đã chuẩn bị xuất thủ, nhưng Cung gia huynh đệbên người nàng thân thủ quả thật cao cường, thuộc hạ muốn tìm một cơ hội vẹn toàn –”“Tốt lắm.” Nam nhân mở miệng, thanh âm vẫn bình thản như lúc trước.Nhưng Hắc y nhân lại nhất thời im miệng, giống như vô cùng sợ hãi.Mật thất lập tức yên lặng, chỉ có tiếng lửa nổ lép bép cùng tiếng đầu ngón tay gõ gõ vào mặt bàn.“Một tháng.” Nam nhân đột nhiên mởmiệng, lúc này, thanh âm của hắn so với lúc trước càng thêm nhu hòa.Nhưng hắc y nhân quỳ dưới đất kia, đã đổ mồ hôi ướt đẫm lưng áo.“Tối đa một tháng,” Nam nhân ẩn trongbóng đêm thân ảnh hơi động, giống như khẽ cười ,“Một tháng sau, ta cònchưa nhìn thấy Vu Thịnh Ưu, ngươi liền……”“…… Tự hành tạ tội đi.” Thanh âm chưadứt, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-xuyen-qua-hao/1632250/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.