Vu Thịnh Ưu bình thản nhìn người nào đó nằm ngay đơ trên mặt đất, ngồi xổm xuống, từ trong lòng lấy ra mộtquyển da dê, mở ra, bên trong có đến mấy trăm cây ngân châm bạc, ở dướiánh trăng phản xạ, phát ra ánh sáng xanh trắng mờ mờ.Vu Thịnh Ưu cầm một cây ngân châm lên,đặt ở trước mắt còn thật sự nhìn kỹ càng, nàng học ngân châm ba tháng a! Rốt cục cũng có đất dụng võ. Đảo mắt nhìn nhìn Cung Viễn Tu đang ngủsay, nàng nâng nâng khóe miệng, mỉm cười, vẻ tươi cười trong bóng đêm có vẻ có chút quỷ dị: “Tướng công, đừng sợ, ta hiện tại sẽ trị cho ngươi.”Cung Viễn Tu nhắm chặt hai mắt, lông mi thật dài che đi hai tròng mắt trong suốt, thanh khiết, Vu Thịnh Ưubuông ngân châm, cởi áo của hắn, da thịt trước ngực hắn lõa lồ ra, nàngtìm được một huyệt vị, đè lại, chuẩn bị hạ châm. Bỗng nhiên bả vai bị vỗ một chút, nàng quay đầu nhìn, chỉ thấy Cung Viễn Hạ vẻ mặt khó chịuđứng ở sau lưng nàng, Vu Thịnh Ưu cau mày hỏi:“Làm gì vậy?”Cung Viễn Hạ cũng nhíu mày:“Hẳn là ta hỏi ngươi làm gì vậy đi.”“Ta? Ta đang làm việc a.” Vu Thịnh Ưu hất vai, đẩy tay hắn ra.Cung Viễn Hạ nhìn Cung Viễn Tu đang hôn mê, khó chịu nhíu mày:“Ngươi định làm gì mà phải làm đại ca ta hôn mê?”“Ta không phải sợ hắn phản kháng sao!”Hắn nếu thấy ngân châm oa oa kêu to làm sao bây giờ, tay nghề nàng vốnkhông hảo, hắn ầm ĩ lên, nàng sẽ có sai sót, nàng làm sai sẽ hạ saihuyệt vị, hạ sai huyệt vị hắn có lẽ sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-xuyen-qua-hao/1632230/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.