Vốn dĩ trong điện chẳng hề ồn ào nên lúc Huyền Vũ vừa mới lên tiếng thì bầu không khí càng thêm yên ắng. Người ta còn đổ dồn ánh mắt về phía Phù Uyên, tò mò đánh giá đứa trẻ gần như không có cảm giác tồn tại này.
Trao đổi ánh mắt với người bên cạnh, Phù Uyên biết chỉ cần mình có ý không muốn thì vị sư tôn này sẽ ra mặt cho mình. Nhưng y chọn đứng lên, đi về phía Huyền Vũ.
"Thành chủ." - Y nhàn nhạt lên tiếng. Chẳng dùng kính ngữ, cũng chẳng câu nệ, bởi vì bản thân y cũng là sứ giả tộc.
Một ngồi một đứng, vừa hay cả hai đối mắt với nhau. Phù Uyên chỉ cảm thấy nét mặt người trước mắt rất chi là cổ quái, sau đó trong đầu đột nhiên ong ong thành tiếng, choáng váng lui lại một bước. Mọi chuyện xảy ra chỉ trong nửa cái nháy mắt nhưng Phù Uyên vẫn phản ứng lại được chuyện gì đã xảy ra, rằng người kia đang muốn xâm nhập ý thức của mình.
Năng lực khống chế và phản khống chế ý thức của sứ giả rất cao, Phù Uyên cũng không ngoại lệ. Nhưng dở ở chỗ nếu y đối chọi gay gắt với Huyền Vũ thì nhất định sẽ khiến đối phương nghi ngờ.
Tưởng chừng tiến thoái lưỡng nan nhưng rất nhanh đã có một biện pháp lóe lên trong đầu Phù Uyên, tuy rằng nó hơi bất đắc dĩ...
Người ta thấy một lớn một nhỏ nhìn nhau, đứa nhỏ lảo đảo rồi sững lại, cuối cùng hôn mê ngã ra đất.
...
Phù Uyên dạo chơi trong thức hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-noi-ta-rat-yeu-su-ton/2900704/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.